Bữa trưa hôm ấy, Veres làm rất nhiều món ngon đãi tôi và Lâm. Món cá chiên giòn sốt me mà cô ấy làm không thể nào chê được. Cá chiên thì giòn rụm, nước sốt ăn kèm thì chua chua ngọt ngọt ăn rất đã. Ăn với cơm là hết sảy.
- Ăn thoải mái đi, cá ta bắt được đấy.
- Vâng!
- Hai đứa đáp. Phía bên kia, Nakroth cùng mọi người cũng đang rất thích thú với món cá chiên giòn sốt me này.
Đang ăn, tôi hỏi:
- Mà cho em hỏi một câu được không?
- Được, hỏi đi.
- Veres đáp.
- Mọi người lấy gạo ở đâu mà nấu cơm vậy? Dầu ăn nữa, ở đây làm gì có...
- Chưa kịp nói xong, Nakroth cười khà khà. Tôi ngạc nhiên:
- Ơ sao lại cười...
- Thật ra mọi việc đơn giản lắm: đi mua thôi.
Tôi trố mắt:
- Sao chứ? Mua? Tiền đâu?
- Ngốc thế!
- Veres vỗ đầu tôi
- Tiền chúng ta bán gỗ đấy chứ.
Bây giờ tôi mới biết chuyện đó. Nhưng nơi mua là ở đâu? Tôi lại hỏi:
- Mua ở đâu ạ?
- Hừm...
- Veres định nói thì Huvai chen vào:
- Cũng ngay lúc đó, chúng ta hết gạo rồi. Chiều nay cô dẫn hai tụi nó đi mua chung với cô đi.
Veres giật mình:
- Tôi? Dẫn tụi nó?
- Ừ, sẵn tiện nhờ tụi nó giúp luôn.
- Thôi cũng được. Mấy đứa nghỉ ngơi đi, chiều nay chúng ta sẽ đi mua gạo. Mấy đứa đi theo phụ chị vác gạo.
Tôi đồng ý, nhưng thằng Nam không chịu:
- Không được!
- Sao lại thế?
- Veres ngạc nhiên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!