Đêm hôm đó, tôi đè Sinestrea ra đ*t đến tận gần 1 giờ sáng.
Cả hai ân ái xong là lăn đùng ra ngủ, Sinestrea cũng chẳng còn sức mà đi tắm nữa nên ngủ luôn.
Chính vì vậy, mới tầm 5h30 sáng là cô ấy đã dậy và đi tắm.
Tôi thường có thói quen đặt báo thức 5h30 sáng để biết rằng mình chuẩn bị dậy.
- Bật nhạc nghe cái nào.
Tôi bật vài ba bài quen thuộc lên nghe, xui cái là cái tai nghe mất một bên tiếng, tôi sửa một hồi thì hư hoàn toàn bên đó.
Tôi bực quá dẹp luôn cái tai nghe.
Nằm ngủ nướng trên giường nửa tiếng, tôi bước xuống giường rồi đi vệ sinh cá nhân.
Trong khi đó, Sinestrea đang ở trong bếp chuẩn bị đồ ăn.
- Em ơi!
- Tôi gọi.
- Gì vậy anh?
- Em đang làm gì đó?
Cô ấy đáp:
- Em đang chuẩn bị bữa sáng, anh đợi mười phút nha.
- OK.
- Tôi lẩm bẩm rồi vào phòng lấy điện thoại xong quay trở lại bếp, ngồi xuống bàn và bấm điện thoại.
Vừa bấm điện thoại, tôi vừa hỏi:
- Em này, đêm qua thế nào?
- Hứ!
- Sao thế? Giận anh à?
Sinestrea không nhìn tôi:
- Anh không đợi em đi tắm được hay sao?
- Thôi mà ...
- Nhưng mà ...
người em lúc đó toàn mùi mồ hôi không à ...
Tôi cười nhẹ:
- Có sao đâu! Thơm mà.
- Anh lạ quá.
- Lạ gì đâu, chuyện bình ...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!