Chương 30: (Vô Đề)

Nếu Thu Diễm không uống say, anh nhất định có thể đoán ra lúc này Ôn Ngộ Hà cố ý.

Nhưng anh đã say, anh không phân biệt được. Vừa không phân biệt được tại sao Ôn Ngộ Hà lại đột nhiên nhảy ra, cũng không phân biệt được thật giả trong mỗi lời nói của hắn.

Thu Diễm hơi tức giận, quát to tên hắn: "Ôn Ngộ Hà! Sao cậu lại đánh người!"

Lục Từ lại đứng thẳng, khe hở giữa các tòa nhà quá hẹp khiến ba người rơi vào tình cảnh mặt đối mặt lúng túng. Tên cao to trước mặt anh ta còn đứng ngược sáng, khuôn mặt hoàn toàn chìm trong bóng tối, chỉ nhìn rõ đường nét. Lục Từ rắn răng, "Ôn Ngộ Hà? Là cậu?"

Ôn Ngộ Hà nhìn Lục Từ, giọng ngạc nhiên đầy khoa trương: "Kiểm sát viên Lục? Sao trùng hợp thế, tôi còn tưởng là tên d* x*m nào cơ."

Không biết tại sao, Thu Diễm cảm thấy đêm nay Ôn Ngộ Hà ngang ngược lạ thường, không kiêng nể gì cả. Lục Từ là người giám sát hành vi tạm tha của hắn, có thể nắm giữ "Quyền sinh tử" của hắn, sao hắn lại nói như thế?

Thu Diễm lo lắng thay hắn, "Cậu nói kiểu gì vậy?"

Ôn Ngộ Hà hỏi lại, "Tôi nói sai hả?"

Thu Diễm nghẹn lời, Lục Từ giận đến mức ngực phập phồng, chỉ vào Ôn Ngộ Hà nói, "Cậu, cậu, hành vi lúc này của cậu có thể hủy bỏ việc tạm tha của cậu, ngày mai cậu cút về nhà tù ngay!"

Thu Diễm giật thót, vừa định nói rằng đây là hiểu lầm, lại nghe Ôn Ngộ Hà dùng giọng điệu không kiêng nể gì mà Thu Diễm chưa bao giờ nghe cười mỉa một tiếng, sau đó nói: "Hủy bỏ việc tạm tha cũng phải có quy định chứ? Xin hỏi tôi đã vi phạm quy định nào?"

Lục Từ gào khẽ, "Đánh người, tôi là bằng chứng thực tế!"

Chưa dứt lời, Ôn Ngộ Hà nói, "Tôi đánh ai? Tôi gặp chuyện bất bình ra tay giúp đỡ, nhìn thấy cán bộ cải chính của tôi bị người ta phi lễ nên ra tay cứu anh ấy, đây là vi phạm quy định? Làm sao? Pháp luật không cho phép thấy chết không cứu à? Pháp luật nói nhìn thấy có người bị cưỡng ép cũng phải khoanh tay đứng nhìn?"

Khí thế của hắn nghiêm nghị hùng hổ, đứng cạnh Lục Từ, Thu Diễm bỗng phát hiện Ôn Ngộ Hà thế mà áp đảo Lục Từ.

Lục Từ nói: "Cậu đừng kiêu ngạo như vậy, cậu sẽ phải chịu trách nhiệm cho hành vi của mình!"

Ôn Ngộ Hà không sợ hãi, "Được thôi, tôi sẵn sàng chịu trách nhiệm, tôi chịu trách nhiệm ngay và luôn. Chúng ta đến thẳng đồn cảnh sát, nói rõ tình huống cho cảnh sát, tôi tận mắt nhìn thấy anh làm khó cán bộ cải huấn của tôi, quấy rối anh ấy, cưỡng ép anh ấy. Ô, đây là sự thật đúng không? Tôi không nhìn nổi nên ra tay giúp đỡ, thì làm sao?"

"Kiểm sát viên, rốt cuộc là ai trái pháp luật, phải nói cho đúng đấy."

Ôn Ngộ Hà kiêu ngạo đến mức Thu Diễm cảm thấy khó tin, nhưng không hiểu sao anh lại cảm thấy rất khoái chí.

Lục Từ nhìn về phía Thu Diễm, lại nhìn Ôn Ngộ Hà, nghiến răng nghiến lợi: "Cậu biết cái đếch gì! Tôi không làm khó cán bộ cải huấn của cậu, chúng tôi đang…" Anh ta muốn nói yêu, nhưng dù thế nào đi nữa anh ta cũng không thể nói ra chữ này. Anh ta cố hết sức để kiềm chế bản tính của mình, che giấu tình cảm với đàn ông, sao có thể khiến tất cả công sức đổ sông đổ biển chỉ vì một tên tội phạm tạm tha?

Ôn Ngộ Hà lại cười lưu manh, "Đừng nói là các anh đang yêu."

Lục Từ sững sờ, Ôn Ngộ Hà hỏi Thu Diễm: "Cán bộ cải huấn, đúng không? Nếu đúng thì tôi thực sự xen vào việc của người khác, phải cút về nhà tù rồi."

Thu Diễm lắc đầu: "Không phải."

Ôn Ngộ Hà nói với Lục Từ: "Nghe chưa, người ta nói không phải."

Lục Từ chỉ có thể tự ngụy biện, "Tôi chưa từng nói, đờ mờ cậu bớt đoán mò đi."

Ôn Ngộ Hà phối hợp, "Không phải là tốt nhất rồi, nếu không yêu một tên d* x*m quả là thiệt thòi cho cán bộ cải huấn của chúng tôi."

Lục Từ chỉ cảm thấy đêm nay thực sự giẫm phải cứt chó, quá xui xẻo. Anh ta kéo cánh tay Thu Diễm: "Chúng ta đi, bớt nói dông dài với loại người này."

Nhưng không kéo được, Thu Diễm thẳng thừng đẩy tay anh ta ra, thậm chí còn nhích lại dần Ôn Ngộ Hà.

Lục Từ sững sờ.

Nghe thấy Ôn Ngộ Hà nói, "Anh thấy không, người ta không đi theo anh, anh lôi kéo gì đấy."

Lục Từ nói với Thu Diễm: "Tiểu Diễm, em làm gì vậy? Em uống say rồi, anh đưa em về."

Thu Diễm vẫn không nói gì, lại hỏi Ôn Ngộ Hà: "Cậu… ở đó có canh giải rượu không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!