Chương 8: (Vô Đề)

15

Lo lắng Tạ Lương sẽ làm chuyện ngu ngốc, ta quyết định đi theo.

Ai ngờ hắn chỉ lên sân đánh mã cầu cùng Thái tử và Chu Đường Thanh mà thôi.

Hại ta lo lắng uổng công một phen.

Đang định chuồn đi, thì nghe Chu Đường Thanh nói:

"Lương Vương Điện hạ vừa đến, đội của Thái tử Điện hạ chỉ còn mình thiếp là nữ quyến, thật sự là không công bằng."

"Thiếp vẫn nên không làm liên lụy đến Thái tử Điện hạ thì hơn."

Nhìn quanh, quả thật bên đội Tạ Lương toàn là nam tử, lại đa số là võ tướng. 

Thái tử đối đầu, vốn dĩ đã có ít cơ hội thắng.

Bây giờ lại thêm Chu Đường Thanh, quả thật là không có chút cơ hội nào.

"Không sao, công chúa cứ ở lại đi." Thái tử đáp. 

Thực ra có Chu Đường Thanh ở lại thì lại càng tốt, thua rồi cũng sẽ nói Tạ Lương thắng không đẹp.

Nếu Chu Đường Thanh không có mặt, thua rồi thì chính là kỹ năng kém hơn người.

Thái tử trọng thể diện, đương nhiên đã tính đến lớp này. Đáng tiếc Chu Đường Thanh không hiểu.

"Đúng vậy, có gì khó đâu?"

"Bên ta đổi một nam tử ra là được."

"Chi bằng là Lâm An Quận chúa đi?"

Ánh mắt mọi người đều theo lời Tạ Lương mà đổ dồn vào người ta.

"Quận chúa chẳng phải vừa bị trẹo chân, làm sao cưỡi ngựa được?"

"Lương Vương đúng là người xuất thân từ quân đội, không biết thương hoa tiếc ngọc."

Ngay cả Hoàng thượng cũng thấy Tạ Lương có chút quá đáng,

"Thất lang, chân của Lâm An không tiện."

"Bẩm phụ hoàng, ý của nhi thần là để Quận chúa và nhi thần cùng cưỡi một ngựa."

"Nhi thần vừa có thể bảo vệ Quận chúa, vừa có thể nhường nhịn Hoàng huynh một chút."

Tạ Lương nhướng mày, vẻ mặt ngạo mạn và tự tin.

"Nếu đã như vậy, vậy thì con cứ dẫn Lâm An chơi đùa cho tốt."

Hoàng thượng xưa nay vốn thích đánh mã cầu, một trận đấu thú vị như vậy, đương nhiên sẽ không phản đối.

"Hãy lấy viên dạ minh châu trong kho ra, thưởng cho người thắng cuộc."

16

"Đang yên đang lành, lôi ta vào làm gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!