Trước khi mẫu phi và phụ hoàng mâu thuẫn, Tạ Lương cũng đã có một thời gian được phụ mẫu yêu thương.
Sau này Tạ Lương mới biết, phụ hoàng nạp mẫu phi, chẳng qua chỉ vì binh quyền của nhà mẹ đẻ mẫu phi.
Trong lòng mẫu phi cũng có người khác yêu, giữa người và phụ hoàng chẳng qua là đôi bên cùng có lợi.
Tất cả đều tan vỡ trong trận chiến với quân đội của Phó Diên.
Người đàn ông mà mẫu phi yêu, đã chết trong trận chiến đó.
Phụ hoàng biết gia tộc Yến và tiền triều liên kết, nhưng vì đại cục, lại không thể không chọn im lặng.
Cứ thế, mẫu phi đến chùa tu hành.
Tạ Lương cũng trở thành hoàng tử không được sủng ái trong mắt mọi người.
Cái lợi của việc không ai quan tâm chính là không có vướng bận.
Vì vậy Tạ Lương vô tư vô lo, muốn gì thì tranh giành, muốn gì thì cướp lấy.
Cũng chỉ có Chu Đường Thanh, bằng lòng nói vài câu với hắn.
Khi còn trẻ tuổi mông lung, Tạ Lương cũng đã từng động lòng.
Nhưng hắn nhanh chóng hiểu ra rằng, lúc đó hắn đã giành được quân công.
Chu Đường Thanh tiếp cận hắn chẳng qua cũng là có mục đích khác.
Hắn không muốn lặp lại bi kịch của mẫu phi và phụ hoàng.
Nhưng Chu Đường Thanh không chịu từ bỏ, đã hạ thuốc hắn.
Khi tỉnh lại, bên cạnh Tạ Lương không có ai, chỉ còn lại một chiếc khăn lụa.
Vết cào ở cổ rất dễ thấy, hắn đành nói là bị mèo hoang cào.
Kết quả vừa nói xong, bên kia liền nghe thấy có nữ tử nói mình bị chó cắn.
Quay đầu nhìn lại, là Khương Lê , Lâm An quận chúa luôn đi theo sau Thái tử , cũng là một cô gái ham mê quyền thế.
Đây là kết luận sai lầm nhất mà Tạ Lương từng đưa ra.
Dù sao cũng là do mình làm sai, Tạ Lương không định không chịu trách nhiệm.
Nhưng nàng không đồng ý. Nàng nói cứ coi như mình bị chó cắn vậy.
Tạ Lương bắt đầu nhìn nhận lại cô gái trước mắt này.
Nàng sinh ra rất đẹp, cảnh xuân đêm đó vẫn còn sống động như in.
Nhưng nàng không thích hắn, nói rằng nếu cảm thấy có lỗi, cứ mang cho nàng một bát thuốc tránh thai là được.
Cứ như thể vướng vào hắn là một chuyện tồi tệ kinh khủng vậy.
Tạ Lương bắt đầu tìm hiểu nàng, phát hiện những ngày nàng không vào cung đều chạy khắp kinh thành.
Lúc thì đi thăm gia đình các tướng sĩ hy sinh, lúc thì đi phát cháo cho những gia đình nghèo khổ.
Thảo nào không có tiền để mướn thêm thị vệ trong phủ…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!