Chương 25: Ngụy trang

Thiên Bắc cho đậu xe, rồi đến sau xe lấy mấy bộ quần áo anh vừa mang

về cho Tiểu Liêu, sau đó tiến vào nhà trọ. Quay đầu nhìn lại, cảm thấy

có cái gì đó là lạ, vậy thôi… sau đó lại tiếp tục bước dường như không

có chuyện gì.

Anh làm cơm cho Tiểu Liêu, dùng cơm với nó xong, liền thu dọn rồi rời khỏi đó, đi đến chỗ diễn tập gần nhất của đội. Anh thật sự có rất ít

thời gian để chăm nó, nhưng nếu để nó 1 mình anh lại không yên tâm, đang nghĩ có nên tìm 1 y tá để chăm sóc cho nó không.

Lên xe Thiên Bắc bắt đầu khởi động máy, từ trong kính chiếu hậu nhìn

về đoạn được lúc nãy, lúc này mới biết được bất an lúc đầu đến từ đâu.

Bách Sanh ấn cửa sổ xe xuống, nhìn người đứng bên ngoài sắc mặt không biến đang chăm chăm nhìn hắn, bị phát hiện cũng không cảm thấy xấu hổ,

ngược lại trong lòng như trút ra được thứ gì đó, nhẹ nhàng thở ra.

Thiên Bắc nhìn người ở trong xe vẫn yên lặng hút thuốc "Ngày nào cũng ngồi đây nhìn thì có ích lợi gì, À …. Hay lại muốn diễn khổ nhục kế?

Nếu thật sự quan tâm cô ấy, vậy còn ráng diễn cái màn đó làm gi?"

Bách Sanh yên lặng như tất cả những lời đó hắn đã đoán trước được,

Thiên Bắc nắm lấy điếu thuốc trong tay hắn, dùng chân dập tắt "Đi lên

xem cô ấy đi, bây giờ cô ấy đang ngủ, không phát hiện ra anh đâu."

Bách Sanh vẫn không nói lời nào, mãi đến khi Thiên Bắc quay người đi, Bách Sanh mới chạy đến đưa tay khoác vai anh. Thiên Bắc quay đầu lại

nhìn hắn, Bách Sanh mỉm cười "Giúp tôi."Tiểu Liêu nhìn theo bóng Thiên Bắc đang bận rộn trong bếp, cả người đăm chiêu suy nghĩ, Thiên Bắc quay đầu nhìn nó "Đói sao?"

Tiểu Liêu lắc đầu, có chút lo lắng nhìn anh "Thiên Bắc, anh … không sao chứ?"

Thiên Bắc chỉ kinh ngạc nhìn nó, sau đó làm như không có việc gì quay đầu tiếp tục rửa thức ăn "Anh có gì chứ?"

Chỗ nào không hợp lý ư, toàn thân đều không hợp, Tiểu Liêu chạy đến đi loanh quanh trước mặt anh "Anh lạnh?"

"Không có."

"Tại sao mặc quân phục, hơn nữa ở trong nhà mà vẫn mặc." Bây giờ

chính là thời gian nóng nhất tháng 6, không nói đến nhiệt độ bên ngoài

là 40 độ, dù trong nhà nhiệt độ có thấp hơn chút đỉnh nhưng cũng không

cần phải mặc quân trang thế này.

Thiên Bắc không trả lời nó, vẫn tiếp tục làm việc.

Tiểu Liêu ngượng ngùng quay trở lại phòng khách xem ti vi, tay phải

vẫn dùng sức không nổi, chỉ có thể dùng tay trái, ấn điều khiển cũng

không được linh hoạt. Thiên Bắc đi tới ngồi bên cạnh nó. Tiểu Liêu thấy

anh đang nhìn mình, tay vừa đổi đài vừa hỏi "Sao vậy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!