Bách Sanh nhìn vào mắt nó, hơi thở bắt đầu hỗn loạn. Khoảng cách gần
như vậy mùi hương trên người Tiểu Liêu dường như tràn ngập chóp mũi hắn. Bách Sanh cảm thấy những ký ức của đêm đó như đang sống lại.
Tiểu Liêu nheo mắt cười "Bách Sanh, không có áo ngủ."
Bách Sanh thu hồi suy nghĩ, di chuyển tầm mắt "Ừ, biết rồi."
Tiểu Liêu đứng 1 bên kiên nhẫn chờ, Bách Sanh mang áo tắm đưa cho nó "Mặc cái này trước."
Tiểu Liêu ôm áo tắm đi hướng về phòng tắm, mới vài bước bỗng dừng lại "Bách Sanh … muốn ngủ chung không?"
Bách Sanh nhìn nó, cảm thấy dục vọng ở nơi nào đó bắt đầu rục rịt,
hắn lạnh mặt "Sao mà bản tính lưu manh của em mãi không đổi hả?"
Tiểu Liêu hừ 1 tiếng, mặt mày liền hớn hở "Anh cứ cho rằng, em mới không vui, muốn ngủ chung với anh."
Buồn phiền lấp đầy ngực hắn, không cách nào trút ra. Còn Tiểu Liêu
bên kia vẫn thừ ra bộ mặt vờ vịt như không biết gì, tâm tình cực tốt đi
vào phòng tắm. Bách Sanh nắm chặt lấy tay cầm cửa. Cảm tình con người
chính là ngọn lửa cháy trong lòng, căn bản không cần biết hắn sống chết
thế nào mà. Hắn thầm than, Dịch Tiểu Liêu, em được lắm.
Tiểu Liêu tắm xong bước ra thì đã thấy Bách Sanh ngồi ở ghế sofa xem
TV. Thấy nó đi ra sắc mặt càng khó coi, Tiểu Liêu lấy khăn lau khô tóc,
trong lòng thầm nghĩ, 23 tuổi rồi lúc nào cũng vậy, tâm tình bất định,
không đáng yêu chút nào.
Bách Sanh hướng mắt sang nhìn nó, lập tức sởn tóc gáy "Tiểu Liêu, không phải đưa cho áo tắm rồi sao, sao còn mặt cái này."
Tiểu Liêu cuối nhìn cái áo sơ mi trắng trên người chính mình, lấy cái áo tắm ném trên giường, trợn mắt nhìn hắn "Đồ keo kiệt, áo tắm bự quá,
cái này mới vừa vặn."
Vừa vặn cái con khỉ, lửa trong người Bách Sanh càng lúc càng muốn
bùng nổ, để lộ cả cặp đùi, vừa vặn cái chỗ nào? Hắn mất tự nhiên, hướng
mắt đi chỗ khác không dám nhìn nó nữa "Mau lên giường đắp chăn đi"
Tiểu Liêu đang lau tóc bỗng dừng lại, nhìn hắn vẫn xem TV không thèm
nhìn mình. Tiến đến bên người hắn, dựa sát 1 tí "Bách Sanh, lau tóc."
Cảm nhận được mùi sữa tắm phát ra, Bách Sanh nhìn vòm cổ trắng của
nó, trái khế không ngừng chuyển động, hạ mình nhích qua bên cạnh, nó
cũng nhích theo hắn. Bách Sanh đứng dậy hướng đến phòng tắm nói "Tự lau
đi, anh đi tắm." Đi đến cửa phòng tắm còn không quên cảnh cáo nó "Dịch
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!