Đại tỷ trong tộc sắp thành thân.
Vừa bước vào phòng, ta thấy sắc đỏ hôn lễ phủ khắp, đèn hoa rực rỡ.
Chúng ta – những tiểu bối – được gọi đến phụ giúp, nhưng thật ra là để góp vui.
Từng rương linh dược, tiên đan được khiêng vào phòng, toàn bộ là sính lễ nhà thông gia gửi đến.
Ta nhìn ngây người, không khỏi thốt lên:
"Tỷ phu thật hào phóng vô cùng."
Mấy cô cô bên cạnh cười trêu:
"A Phù ghen tỵ rồi sao? Đứa ngốc này, chẳng bao lâu tới lượt con xuất giá mà."
Ta ngượng ngùng cười gượng, cúi đầu vân vê vạt áo.
Mọi người xung quanh đều cười khúc khích, nghĩ ta e thẹn, chắc là ngại ngùng.
Chỉ có ta biết, đó không phải xấu hổ mà là chột dạ.
Bởi ta… đã từng thành thân một lần rồi.
Vào ba năm trước.
Khi ấy, ta cùng đại tỷ đến Thanh Châu dự thọ yến gia chủ hồ tộc.
Giữa đường, vì tìm chiếc túi hương rơi mất mà lạc mất tỷ tỷ, rồi bị lạc đường.
Vô tình, ta chứng kiến vài con hùng yêu tàn nhẫn sát hại đồng tộc.
Kinh hãi, vội quay người bỏ chạy, nhưng đã bị phát hiện.
Chúng sợ ta tiết lộ, định xử lý diệt khẩu.
Sức mạnh và pháp thuật chúng vượt xa ta.
Ta chỉ còn cách dốc hết sức chạy trốn.
Lá cây rậm rạp quét ngang mặt, để lại vết đỏ rát bỏng.
Cuối cùng, nơi sâu nhất của khu rừng, ta thấy một bức tường trắng.
Không suy nghĩ, ta lao mình nhảy qua.
Bên trong là viện lạnh lẽo và quạnh quẽ.
Phía sau, tiếng bước chân truy binh gần dần, ta vội tìm một phòng trống rồi chui vào.
Trong phòng chỉ có một chồng hỷ phục đặt bên đầu giường.
Đang thắc mắc về chủ nhân, ngoài cửa vang tiếng nha hoàn trò chuyện:
"Đêm nay là đại hỷ của công tử, sao trên mặt lại chẳng thấy vui?"
"Công tử và phu nhân chưa từng gặp mặt, nói gì đến thích?"
"Nghe nói phu nhân rất căm ghét mối hôn sự này, thậm chí không chịu mang theo nha hoàn nào."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!