Chương 42: Sao không tin em?

Tổng bộ quân khu đội đặc nhiệm Dã Lang, thành phố B.

Cố Thành Kiêu bước vào phòng với vẻ mặt lạnh tanh nghiêm túc làm cho nhiệt độ chợt giảm mạnh.

Nét mặt cấp trên không khác gì thời tiết. Mới ban ngày còn như ánh mặt trời rực rỡ, trở về một chuyến đã lại giăng đầy mây đen, toàn bộ chiến sĩ đều muốn biết thủ trưởng đại nhân rốt cuộc đã gặp phải chuyện gì.

Ba vị đại đội trưởng Cao Kỳ Khâm, Ngụy Nam, Trịnh Tử Tuấn nháy mắt nhau.

Cao Kỳ Khâm: Lão Đại sao vậy?

Ngụy Nam: Không biết, nhìn như muốn giết người.

Trịnh Tử Tuấn: Không muốn chết thì liệu mà tập trung vào.

"Liên lạc với Kinh Ngự bên kia thế nào rồi?"

Đại đội trưởng đội đột kích Cao Kỷ Khâm nơm nớp lo sợ trả lời: "Báo cáo lão Đại, mọi việc bên phía Đình Ngư đều thuận lợi, toàn đội Dã Lang đã sẵn sàng, chờ thủ trưởng phát lệnh

"Cố Thành Kiêu chợt bắn ánh mắt sắc bén như tên vào Cao Kỳ Khâm, khiến cho anh ta run bắn lên, ánh mắt ngần ngừ, chột dạ không biết mình lỡ nói sai điều gì. Cố Thành Kiêu bước đến trước mặt anh ta, bất mãn nhìn chằm chằm, nghiêm nghị hỏi vặn:"Chờ tôi ra lệnh?… Giờ tôi ra lệnh cho cậu bắt gọn tội phạm trong vòng mười giây, cậu làm được không?

Không làm được, cậu từ bỏ cái chức đại đội trưởng được không?"

Tất cả mọi người: "…"

Cao Kỳ Khâm: "… Lão Đại à, vậy là làm khó người khác quá"

Cố Thành Kiêu chất vấn: "Không phải cậu vừa nói chờ tôi phát lệnh sao?"

"…" Là lão Đại thì lúc nào cũng đúng, Cao Kỳ Khâm không thể không cúi đầu nhận lỗi, "Là tôi nói sai"

Cố Thành Kiêu chán ngán thở dài rồi ra lệnh: "Tất cả nghe đây."

"Rõ!" Ba người đứng nghiêm hố to.

"Năm phút nữa lên đường, yểm trợ cảnh sát phá án, tóm gọn tội phạm. Lý Bất Ngôn, chuẩn bị súng bắn tỉa cho tôi, lần này tôi trực tiếp ra trận"

Các chiến sĩ hăng hái, cùng hổ to, "Rõ!"

Thi đối mặt với băng nhân lúc thu lưới. Do nho

Nhiệm vụ lần này bọn họ phải đối mặt với băng nhóm buôn thuốc phiện. Đội phòng chống tội phạm ma túy đã điều tra tổ chức buôn lậu ma túy này nhiều năm, giờ đã đến lúc thu lưới.

Do nhóm tội phạm rất đông, lại còn dính đến băng nhóm buôn bán thuốc phiện ở nước ngoài, tình huống cấp bách, nhiệm vụ hiểm nguy, nên đội phòng chống tội phạm ma túy kêu gọi sự yểm trợ của đội đặc nhiệm Dã Lang.

Dù chỉ là thông báo chưa chính thức nhưng từ khi mới nhận được tin, cả đêm qua anh đã phân công Tống Cảnh Du đi liên lạc với đội phòng chống tội phạm ma túy trước, giờ cũng là lúc bọn anh nên lên đường.

Lúc trước Cố Thành Kiêu nằm vùng ở Nam Phi hơn nửa năm, Lang Vương không có ở đây, đàn sói con cũng không được nhận vụ án lớn, đã lâu rồi Dã Lang không được xuất trận.

Lần này là nhiệm vụ truy nã tội phạm buôn lậu ma túy, các chiến sĩ cũng đã binh đao sẵn sàng.

Năm phút sau, Cố Thành Kiêu chỉ huy đội đặc nhiệm Dã Lang gấp rút lên máy bay. Chiếc máy bay phản lực lao vút vào bầu trời đêm thăm thẳm.

Đã mấy ngày rồi Lâm Thiển không gặp Sở Mặc Phong.

Nghe chủ nhiệm lớp nói Sở Mặc Phong giống như Uông Dương, bất ngờ làm thủ tục bảo lưu.

Không phải cố không biết Sở Mặc Phong sẽ nghỉ học, nhưng đột ngột thế này khiến nên cố bỗng dưng càng cảm thấy áy náy với cậu hơn.

Cũng mấy ngày liền cô không gặp Cố Thành Kiêu, hỏi quản gia Niên cũng chỉ thấy ông lắc đầu, "Khi Thiếu gia có nhiệm vụ, không có tin có nghĩa là tin tốt"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!