Diệp Thiến Như chớp chớp mắt, nhắc nhở: "Ba con bị huyết áp cao, con đừng chọc giận ông ấy"
"…" Anh còn nói được gì? Anh còn có thể lên tiếng sao! "Ba, ba đừng ép con được không?"
Cố Nguyên nắm chắc thắng lợi trong tay, ung dung nói, "Tự con quyết định đi, không ai ép con cả. Dù sao Tiểu Lưu đã hẹn ba uống trà, tiện thể nói luôn vấn đề người điều hành"
Tiểu Lưu mà ba anh nói chính là Tư lệnh thống lĩnh cao nhất trong quân đội hiện nay, Lưu Mẫn Sướng. Cố Thành Kiêu tức nghiến răng nhưng lại không làm gì được. Quan lớn đè chết người, anh đành thỏa hiệp.
"Người yêu của con… đã mang thai…" Cố Thành Kiêu nghiến răng nặn mấy chữ này.
"Cái gì?" Hai ông bà kinh hãi.
Diệp Thiến Như vui vẻ, "Là con gái nhà ai? Đưa về nhà ra mắt đi"
Cố Nguyên nghiêm túc, "Nhìn năng lực của con, con có người yêu từ khi nào?"
Cố Thành Kiêu nói: "Con tìm người yêu chỉ là chuyện một cái búng tay"
Cố Nguyên nhíu mày, trong lòng mừng thầm nhưng trên mặt vẫn ra vẻ trách móc, "Sao lại không cẩn thận như vậy, con định làm thế nào?"
Diệp Thiến Như vẫn hồ hởi, "Mau đưa về nhà, chúng ta bàn chuyện kết hôn"
Cố Thành Kiêu nhìn tờ hôn ước từ nhỏ, "Vậy thiên kim nhà họ Thẩm…"
Diệp Thiến Như: "Đã là năm nào rồi, còn ở đó hôn ước từ nhỏ? Tầm thường quá"
Cố Nguyên nghiêng đầu liếc bà, nghiêm mặt nói, "Hừ, đã tầm thường mà bà còn nói ra?"
Diệp Thiến Như, "Ông già kia, không phải là ông đề xướng việc này sao?"
Cố Nguyên sĩ diện, tức giận nói, "Trở lại chuyện chính, Thành Kiêu, con đã trưởng thành, đã gây chuyện thì phải có can đảm gánh trách nhiệm"
Cố Thành Kiêu lặng lẽ nuốt nước miếng, có phải anh đã đùa hơi quá rồi không?
Cố Nguyện xoay người, bỏ lại một câu "Đưa về nhà gặp" rồi đi mất.
Đưa về nhà gặp, anh đưa ai về đây?
****
Trên đường về nhà, Lâm Thiển gặp phải đám người Nam m.
Bọn họ không dám ra tay trong trường, nhưng ngoài trường thì khác.
Chỉ là, Lâm Thiển không phải người nhất cáy, đếm qua số người bên địch, "1, 2, 3…. 8, 9, mày có lên không Nam m? Có tính luôn mày không vậy?"
Nam m nhìn cô khinh bỉ, "Mười phút sau tao xem mày còn hung hăng phách lối được không! Xông lên, đánh chết nó cho tao, có chuyện thì tao giải quyết
Một đấu chín, Lâm Thiển bị vây trong chớp mắt.
***
Tại nhà họ Lâm, chiếc Land Rover trắng dừng trước cửa, đây là chiếc xe khiêm tốn nhất của Cố Thành Kiêu.
"Thủ trưởng Cố, hân hạnh, hân hạnh! Nhận được điện thoại của ngài tối còn tưởng mình đang mơ, ha ha ha ha." Lâm Bồi bắt tay Cố Thành Kiêu nói, không giấu nỗi kích động, đây chính là con rể tương lai của ông.
Nhiều thế hệ nhà họ Cố đều làm quân nhân, con cả nhà họ Cố, Cố Thành Kiêu được người ta gọi là "người đàn ông độc thân kim cương", là tài năng xuất chúng trong ba giới chính trị, quân sự và thương mại, quyền lực cao nhất, tài lực mạnh nhất, gương mặt soái nhất.
Hai năm trước, Tư lệnh Cố Nguyền xin nghỉ hưu sớm vì bệnh, tất cả mọi người đều thấy tiếc. Thế nhưng, Cố Thành Kiêu 26 tuổi trở thành Thiếu tướng trẻ nhất toàn quân, cũng đã vượt xa cha mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!