Chương 3: Mình làm bạn gái cậu được không?

Nam m là sinh viên giỏi khoa phát thanh. Cô ta giống như Sở Mặc Phong, cũng là sinh viên ba tốt, học giỏi, ngoại hình đẹp, gia thế tốt. Tuy rằng danh hiệu hoa hậu giảng đường là từ phong, nhưng không ai dám ý kiến.

Khéo một điều là ba người Sở Mặc Phong, Lâm Thiển, Nam m từng học chung trung học. Sở Mặc Phong còn ngồi cùng bàn với Lâm Thiển.

Nam m thích Sở Mặc Phong là chuyện ai cũng biết.

Bây giờ thấy Lâm Thiển bám trên lưng Sở Mặc Phong làm loạn, cô ta cực kì ghen ghét. Huống chi cô ta vẫn luôn coi thường Lâm Thiển.

Nguồn gốc thù hằn sâu xa giữa Nam m và Lâm Thiển, nhắc tới mà vẫn buồn cười.

Vừa vào trung học, Nam m trúng tiếng sét ái tình với Lâm Thiển lưu manh. Cô ta đưa thư tình, tỏ tình công khai, kết quả Lâm Thiển nói năm chữ – Tôi không muốn làm LES.

Lúc đó, Nam m ghê tởm, nôn mửa liên tục, ước gì có thể đánh chết Lâm Thiển. Vì phủi sạch nghi ngờ mình là LES, cô nàng luôn đối đầu với Lâm Thiển.

Sau đó, Nam m thích Sở Mặc Phong, thích vẻ lạnh lùng của cậu ta tới mức không khống chế nổi.

Ai ngờ Lâm Thiển lại ngồi cùng bàn với Sở Mặc Phong. Mỗi lần cô ta đến tìm Sở Mặc Phong đều gặp Lâm Thiển, lần nào cũng lúng túng xấu hổ.

Học xong trung học, vào cùng đại học, đúng là không phải oan gia không đụng đầu.

"Lâm Thiển, cậu xuống mau!" Nam m tức muốn hộc máu, "Đừng dùng bàn tay dơ bẩn làm ô uế Sở Mặc Phong!"

Lâm Thiển đã định tuột xuống, nhưng vừa nghe câu đó xong, cô ngừng lại, hai tay ôm chặt cổ cậu ta, cố tình kế mặt hỏi, "Sở Mặc Phong, đó là bạn gái cậu à?

"Vừa nghe thấy vậy, tim Nam m đập loạn thình thịch. Cô ta chờ đáp án từ Sở Mặc Phong cả tuần rồi. Sở Mặc Phong bình tĩnh như không liên quan gì mình,"Không phải

"Nam m đau lòng, chờ lâu vậy mà lại là đáp án này, thật đau lòng quá. Lúc này, ánh hoàng hôn chiếu tới, vừa lúc rọi lên mặt Lâm Thiển. Cô nằm trên lưng Sở Mặc Phong, nũng nịu cúi đầu, tóc con rũ xuống trước mặt, đôi mắt lém lỉnh, khuôn mặt nhỏ xinh xắn tỏa ra ánh sáng nhu hòa. Cô dịu dàng hỏi,"Vậy… mình làm bạn gái cậu được không?"

Cô thích nhất là trêu ghẹo cậu ta. Hồi cấp ba ngồi cùng bàn, lúc rảnh rỗi cô sẽ thả thính cậu. Có lúc cậu ta nổi giận, có lúc lại đỏ mặt, quá đáng yêu, quá thú vị.

Lên đại học, cơ hội ngồi gần nhau không nhiều, đã lâu rồi cố đã không trêu chọc cậu ta.

Thời gian cứ như ngừng lại, trong vườn trường đầu thu, ánh hoàng hôn vàng rực, bóng cây loang lổ, còn có từng cơn gió mát thổi qua, xao động trái tim ngây thơ.

Sở Mặc Phong nhìn cô, mí mắt đột nhiên giật giật, cặp mắt bình tĩnh lóe lên tia vui mừng.

Cậu vừa định mở miệng trả lời, Lâm Thiển đã dí dỏm nắm cằm cậu, tay kia đụng hầu hết, khích đểu nhìn Nam m, "Tôi giở trò với cậu ta, tôi làm bẩn cậu ta, cậu tới cắn đi!"

Nam m phát điên, chỉ Lâm Thiển mắng,

"Mày là cái đứa không nam không nữ, cha mẹ mày sinh mày ra đúng là lãng phí đồ ăn. Chẳng trách mày bị vứt bỏ, ngay cả cha mẹ ruột cũng không cần thì mày sống làm gì?!"

Khuôn mặt vốn tươi cười của Lâm Thiển đông cứng lại. Cô nhảy xuống lưng Sở Mặc Phong, ánh mắt tàn độc, bởi vì cha mẹ là điểm mấu chốt của cô.

Nam Ấm chạy tới, giữ chặt Sở Mặc Phong đang định bỏ đi,

"Cậu cách xa con tâm thần đó đi. Nghe nói đêm qua nó không về phòng ngủ, cũng không biết chơi bời với ai, đừng dính bệnh lung tung Ai ngờ, Sở Mặc Phong hất tay Nam m ra, lạnh lùng nói,"Bạn này, hình như chúng ta không quen biết"

Mặt Nam m méo xẹo: "."

Những người khác: "…"

"Hơn nữa, hôm qua cậu ấy có về nhà, không phải chơi bời gì hết. Cậu ấy là bạn cùng lớp với tôi, tôi không thể tránh cậu ấy được.

"Trước mặt mọi người, Sở Mặc Phong nói như tát vào mặt Nam m. Nam m tức muốn chết, người có thích sao lại đùa giỡn với cái con nữ không ra nữ, nam không ra nam kia? Người có thích sao lại vì con đàn ông mà tổn thương cô? Lâm Thiển được lợi còn khoe mẽ, cười nói,"Há, đón nhận sự yêu thương của hai vị, mấy người hiểu rõ tôi ghê"

Gió thu thổi tới, Sở Mặc Phong đứng đón gió, dáng người cao gầy nổi bật. Cậu quay đầu nhìn Lâm Thiển, đột nhiên nói, "Để tôi suy nghĩ đã

"Sau đó bỏ đi. Bỏ đi. Lâm Thiển ngớ người tại chỗ, cậu ta nói gì vậy? Suy nghĩ cái gì? *** Một nơi khác trong thành phố, Cố Thành Kiêu lái xe về nhà. Vừa tới cửa, mẹ Diệp Thiến Như đã ra đón, nhỏ giọng nhắc,"Con trai, gần đây ba con tăng huyết áp, con đừng chống đối ông ấy

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!