"Sao hôm nay em lại rảnh rỗi tới đây vậy? Chị nghe cô út nói công ty của em bận nhiều việc lắm mà." Ít nhiều gì Diệp Thủy Tiên cũng đề phòng Lâm Thiển, nói chuyện rất dè chừng.
"Trong công ty còn có người khác, em muốn lười cũng được. Còn chị, trong người sao rồi?
"Lâm Thiển ngồi xuống ghế sofa đối diện cô ta, mặt đối mặt nhìn cô ta. Diệp Thủy Tiên vén tóc mai bên tai, nói:"Chị đã ổn rồi, cảm ơn em đã quan tâm."
"Thế còn tâm trạng thì sao?
"Diệp Thủy Tiên mím môi không nói, chỉ bày trái cây và điểm tâm trên bàn trà, cùng với những cây bonsai đang hé nở ngoài ban công. Tất cả những gì bên cạnh cho thấy bây giờ cô ta đang sống rất tốt. Lâm Thiển gật đầu,"Xem ra bà ngoại kiên trì là đúng, sống ở nhà vẫn tốt hơn, có người làm bạn thì chị sẽ không suy nghĩ bậy bạ.
"Diệp Thủy Tiên là người rất mẫn cảm, tính cảnh giác rất cao, cũng rất biết giả vờ. Lâm Thiển thăm dò cô ta một cách rõ ràng nên cô ta rất bình thản, không vui cũng không buồn. Thấy cô ta không có phản ứng gì, Lâm Thiển hỏi thẳng:"Gần đây chị có nghe những tin đồn liên quan đến anh em không?"
"Tin đồn gì?"
"Thật sự không nghe à? Còn nhắc tới chị nữa đấy."
"Hả?" Diệp Thủy Tiên cười khẽ, "Sau khi xuất viện là chị về nhà luôn, vẫn chưa ra ngoài thì sao nghe được tin đồn bên ngoài chứ?
"Lâm Thiển cố ý thăm dò,"Thế chị không tò mò sao?"
"Nếu là việc hệ trọng, đương nhiên Cảnh Hành sẽ nghiên cứu đối sách với chị. Anh ấy không nói, chị sẽ không hỏi."
"Ha ha, vậy có lẽ anh của em quan tâm đến chị, không muốn chị bận tâm lo nghĩ. Nếu anh em không định nói với chị, vậy em cũng không tiện nói."
Cuối cùng Lâm Thiển còn bồi thêm một câu, "Chẳng bao lâu nữa nhà này sẽ có thêm người mới, đến lúc đó chị em dâu các chị phải đối xử với nhau thật tốt đấy, tuyệt đối đừng nghe những lời đồn đại nhảm nhí đó.
"Diệp Thủy Tiên giật mình,"Em nói gì cơ?
"Lâm Thiển thong thả nhấn mạnh,"Ôi trời, em lỡ miệng. Chị đừng nói với anh em là em nói nhé. Anh em sợ chị lại xảy ra chuyện.
Ôi, sao em lại nhanh miệng thế chứ, coi như em chưa nói gì nhé.
"Diệp Thủy Tiên gần như trở mặt trong chớp mắt, cười khẩy,"Đừng thử thăm dò tôi bằng những câu nói có hàm ý kiểu đó, Cảnh Hành sẽ tuyệt đối không kết hôn vào lúc này.
"Lâm Thiển thấy cô ta tức giận thì cười hỏi lại:"Thế thì lúc nào? Nửa năm nữa? Hay là sang năm? Không sao, em rất thành thạo trong việc lên kế hoạch cho hôn lễ, khách sạn hay mặt bằng, bất cứ lúc nào cũng có thể đặt được, chỉ cần hai người họ chốt thời gian.
"Diệp Thủy Tiên đè nén cơn tức trong lòng, khẽ hỏi:"Lời đồn đó chính là chuyện này sao? Hay là cô buột miệng nói để cố ý khích tôi?
Cô có tin bây giờ tôi nhảy xuống từ chỗ này không?
"Lâm Thiển lập tức đứng dậy, trấn an cảm xúc của cô ta:"Đừng đừng đừng, chị mà nhảy là tôi thành tội phạm đấy… Chị đừng kích động, ở đây có nhảy xuống cũng không chết, đến lúc đó gãy tay gãy chân, xui thì liệt nửa người, vậy không hay đâu.
"Diệp Thủy Tiên không rõ đường đi nước bước của Lâm Thiển, trong mắt lóe lên sự căm hận, nhìn chòng chọc vào Lâm Thiển. Lâm Thiển cười, bình tĩnh và thản nhiên nói:"Trong lòng chị biết tôi đang lừa chị đúng không? Thật ra chị biết bên ngoài đồn thổi cái gì, đúng không?
Rốt cuộc là ai thêu dệt nên cô vợ sắp cưới, trong lòng chị biết rõ đúng không?!
"Diệp Thủy Tiên siết chặt hai tay thành nắm đấm, vẻ mặt đầy sát khí,"Cô đừng vu oan cho tôi!!!"
"Vu oan? Chị đã quên chồng tôi làm nghề gì rồi sao? Muốn tôi lấy chứng cứ ra không?!
"Hai người bắt đầu khai chiến. Mặc dù Lâm Thiển đã chuẩn bị trước tình thế này nhưng cũng rất bất ngờ. Xem ra Diệp Thủy Tiên chẳng những lén lút giở trò mà còn không sợ bị vạch trần. Lâm Thiển nhìn cô ta, áp sát cô ta từng bước một. Còn Diệp Thủy Tiên thì trong lòng có mưu đồ đen tối nên ít nhiều cũng chột dạ, lại thêm bị Lâm Thiển ép lùi từng bước, cho đến khi lưng dựa sát cửa, không thể lùi được nữa."Tôi chưa nói chuyện này cho anh họ tôi biết, nếu tôi nói thì chị cảm thấy anh ấy sẽ giải quyết thế nào?
"Diệp Thủy Tiên khá tự tin. Tình cảm ba mươi năm giữa cô ta và Hà Cảnh Hành vẫn còn đó, không ai có thể xúi bẩy được. Cô ta cười khẩy, hỏi lại:"Dù anh ấy biết thì sao chứ, cô cho rằng anh ấy sẽ đuổi tôi ra khỏi nhà họ Hà sao?"
"Xem ra chị thật sự không hiểu anh tôi rồi.
"Câu này như đâm trúng nhược điểm của Diệp Thủy Tiên. Cô ta đột nhiên lên giọng, trán nổi gân xanh,"Tôi là người hiểu anh ấy nhất trên đời này."
"Chị chắc chứ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!