Tự tin đến tự phụ*!
(* phổ tín nam: ý chỉ người bình thường không có gì nổi bật nhưng lại tự tin đến mức tự phụ, kiểu thượng đẳng.)
Thế mà lại có gan hỏi tôi một câu như vậy trước mặt em gái ruột mình cơ đấy??
Tôi không chịu thua kém: "Yo, anh nghĩ của mình to lắm à?"
Chu Tư đứng trước mặt tôi nói: "Anh tin sau đêm qua, em phải biết rõ lắm mà."
Tôi cố ý khiêu khích anh ấy: "Hừ, em biết anh chỉ giống như một con gà con thôi à.
"
"Vậy à, vậy em cần gì xin tha?"
Mặt tôi lập tức nóng bừng, lắp bắp nói: "Em diễn… Vì sợ làm tổn thương lòng tự trọng của một ông già như anh."
Chu Tư hoàn toàn không quan tâm: "Ồ, lần sau không cần phải vất vả như vậy đâu."
Tôi phản ứng nhanh nhẹn: "Còn muốn có lần sau à?"
Chu Uyển vốn còn đang nằm trên mặt đất, lúc này lại đang khoanh chân ngồi nhìn với biểu cảm ăn dưa. Cô ta cứ lo hít drama mà không sợ sẽ to chuyện.
Chu Tư quay đầu lại và nhìn thoáng qua Chu Uyển, nói với giọng điệu không kiên nhẫn: "Biến đi."
Gương mặt Chu Uyển trong nháy mắt trùng xuống, phồng má giả vờ đáng thương: "Anh…"
"Em nghĩ người phải cút hẳn là em mới đúng." Tôi khẽ lẩm bẩm và định rời đi, nhưng Chu Tư đã nắm lấy cổ tay tôi.
Bàn tay của Chu Tư dễ dàng nắm lấy cổ tay tôi, anh ấy hỏi tôi: "Em định đi đâu?"
Tôi nói: "Đi nơi em nên đi."
Chu Tư liếc mắt nhìn tôi từ trên xuống dưới: "Lên lầu thay quần áo đi."
"Không!" Tôi không muốn mặc đồ của Chu Uyển.
Chu Tư nói: "Anh đã mua cho em mấy bộ mới rồi."
Vẻ mặt tôi đầy nghi ngờ hỏi: "Anh mua khi nào đấy?"
Chu Tư không trả lời, có lẽ là do anh ấy quá lười để nói những chuyện vụn vặt này với tôi.
Hiện tại tôi đang mặc một cái áo thun nam, không mặc nội y, để lộ cặp đùi trắng nõn, trông thật sự không thích hợp để ra ngoài. Dù sao mua cũng mua rồi, tôi cũng không muốn làm ầm lên nên quay lên lầu thay đồ.
Căn biệt thự này có ba tầng, phòng ngủ của Chu Tư ở tầng hai hướng về phía nam, trong phòng có một phòng chứa đồ lớn. Mặc dù ông già này năm nay đã ba mươi tuổi nhưng quần áo trong tủ không chỉ có họa tiết mà còn rất đẹp.
Có vài bộ quần áo phụ nữ tinh xảo được treo ở giữa tủ quần áo, trông thực sự rất mới, tất cả đều theo phong cách tôi yêu thích.
Tôi chọn ngẫu nhiên một bộ váy jean ngắn tay, vừa hay cũng là cỡ của tôi. Sau khi thay quần áo tôi liền đi vào phòng tắm, dứt khoát đi đánh răng luôn.
Khi tôi đánh răng mới nhận ra trên cổ mình có một vết dâu tây rất rõ ràng. Trên thực tế, dấu vết tôi để lại cho Chu Tư đêm qua cũng không hề nông.
Sau khi tắm rửa xong, tôi định đi xuống lầu nhưng Chu Tư đã quay về phòng. Anh ấy vẫn mặc một bộ quần áo ở nhà bình thường, mái tóc ngắn buông xõa nên trông khá vô hại.
Thực tế thì sao?
Chu Tư cao to đang đứng chặn cửa, rõ ràng là không có ý định để tôi ra ngoài.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!