Chương 40: Quay phim

Làm nữ chính, đương nhiên trong phim cũng sẽ không thiếu người thích, và nam ba hôm nay diễn cùng Dư Vũ cũng là một trong số đó.

Hôm nay bọn họ diễn vai đối thủ của nhau, hai người có một hồi đánh nhau, vốn tư thế lẫn động tác đều đã ổn.

Nhưng mà khi bắt đầu đeo dây bảo hộ rồi lên trên không trung, liền xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Hai người kiếm đấu kiếm, chủ yếu là một ít động tác, sau này sẽ chỉnh sửa thêm thắt.

Có một cảnh là hai người đấu kiếm, ánh mắt đấu nhau, tràn ngập tàn nhẫn.

Chỉ cần bọn họ đâm kiếm lại, đưa người tới gần là được, những cái khác thì quay dưới đất. Nhân viên trong đoàn làm phim giúp bọn họ tháo gỡ dây rợ cho Dư Vũ trước, lần đầu tiên mở, không mở được.

Lại tới lần thứ hai.

Khi đang kéo dây bên Dư Vũ, nhân viên đi qua bên kia anh, tốc độ có chút nhanh, sinh ra một "phi" thị giác.

Nam ba đột nhiên kêu một tiếng, lộn xộn ở giữa không trung, kiếm plastic kia nhắm ngay thẳng vào anh.

Dư Vũ bị cây kiêm thẳng tắp đụng qua, trái tim đột nhiên hững lại, hơi hơi nghiêng sang một bên, chỉ đâm đến cánh tay.

Nhưng cũng tương đối nghiêm trọng, phải biết rằng, đồ plastic bén nhọn cũng có lực sát thương, tuy rằng không lớn, nhưng cũng không hề nhỏ.

Cánh tay anh tê rần, quần áo màu tuyết trắng lập tức biến thành màu đỏ, thoạt nhìn rất là thảm khốc, trợ lý chạy nhanh tới, cùng nhân viên trong đoàn làm phim đem anh đưa tới bệnh viện.

Nam ba hốc mắt đỏ bừng, không ngừng xin lỗi anh.

Dư Vũ nhìn về phía anh ta, ánh mắt híp lại, người này, là cố ý...

Đưa anh đến bệnh viện, kiểm tra qua, kết quả là không có bị tổn thương đến xương, nhưng mà không được hoạt động nặng trong một thời gian, Dư Vũ nhíu mày, như vậy, đoàn làm phim hẳn sẽ không cho anh quay mấy cảnh trên không nữa.

Băng bó tay xong, Dư Vũ lại về đoàn làm phim, nam ba vừa thấy anh tiến vào, chạy nhanh tới, cúi đầu xin lỗi.

Dư Vũ im lặng nhìn về phía ánh mắt của anh ta, nơi này có rất nhiều cảm xúc, nhưng thứ duy nhất không có, đó chính là áy náy.

Khưu Nam thấp đầu chậm rãi nâng mặt lên, ngượng ngùng cười với anh.

Đạo diễn đi lại tỏ ý tứ quan tâm một chút, rồi sau đó liền uyển chuyển tỏ vẻ, có phải anh không thể quay tiếp, dù sao cũng phải đuổi kịp tiến độ của bộ phim, mà tay anh bị như này, không biết bao giờ mới khỏi hẳn.

Dư Vũ nhìn về phía đạo diễn, cười nói, "Không có chuyện gì, tôi có thể quay tiếp, hôm nay trước hết tạm thời không quay, ngày mai tiếp tục, không thành vấn đề!"

"Thiên Nguyên lão tổ" đi lại, vỗ vỗ bờ vai của anh, "Người trẻ tuổi không cần quá cố đâu, dù sao tay cũng là của cậu."

Dư Vũ lắc đầu, "Không có chuyện gì đâu ạ, không bị tổn thương đến xương."

Sắc mặt Khưu Nam hơi hơi biến hóa.

Dư Vũ vừa cười nói với anh ta, "Anh Khưu lần sau chú ý chút, khi đeo dây cáp rồi treo lên cao thì rất nguy hiểm. Đúng rồi, hôm nay là như thế nào vậy, tự dưng anh liền..."

Khưu Nam miễn cưỡng cười cười, "Đột nhiên khi tôi vừa cử động, cho rằng dây sắp đứt nên bị dọa, thực xin lỗi."

Dư Vũ lắc đầu, "Không có chuyện gì, lần sau chú ý hơn nhé."

Anh cười rất là khoan hồng độ lượng, phảng phất thật sự không thèm để ý. Chỉ có ánh mắt anh, thoáng thâm trầm, gắt gao nhìn chằm chằm Khưu Nam.

"Nam hai quan trọng hơn so với nam ba, chuyện này không đơn giản, nếu cậu bị gì thì người được lợi sẽ là anh ta. Dù gì cũng mới khai máy, quay được vài cảnh, thay đổi người rất dễ dàng."

Người đại diện nói xong, sắc mặt Dư Vũ có chút khó coi, người này vì lợi ích, cái gì cũng có thể làm được.

"Nam hai so với nam ba sẽ được thích hơn, nam ba dễ bị người ta ghét, nếu cậu đi rồi thì anh ta sẽ cuỗm vai nam hai, sau đó sẽ tìm ai đó đóng vai nam ba, phỏng chừng đây là suy nghĩ của anh ta."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!