Edit: melbournje
🤤
Ánh mắt Thư Trữ nhíu lại, nhìn về phía anh.
"Yêu cầu của tôi đối với bạn trai tương lai không cao lắm, chỉ cần bề ngoài đẹp trai, đối xử tốt với tôi, biết nấu ăn, không ngốc. Thỏa mãn bốn điểm này, tôi mới ngó tới."
Dư Vũ nháy mắt mấy cái, cô còn nói,
"Anh cũng đẹp trai, coi như là biết nấu ăn, anh đối xử với tôi tốt không?"
Dư Vũ gật đầu, tôi không đối xử với cô tốt thì ai tốt? Tôi đây có thể nhường người phụ nữ nào đè đầu cưỡi cổ mình sao? Cũng không phải chỉ có cô thôi sao.
"À, xem ra tôi không thể xem xét anh được rồi."
Dư Vũ giữ chặt cô, "Tôi đối xử với cô rất tốt."
Thư Trữ quay đầu, nháy mắt mấy cái, "Nhưng mà anh còn một điều kiện chưa thỏa mãn."
Cô không để ý tới anh, ra ngoài, chuẩn bị tới quán cà phê để hỗ trợ.
Dư Vũ đứng ở đằng kia suy xét, mình đẹp trai, đối xử với cô ấy tốt, biết nấu ăn, chưa thỏa mãn điều kiện nào nhỉ?
"Mẹ nó! Phá Thư kia, tôi ngốc chỗ nào?!"
...
Dư Vũ tìm một vị trí ngồi xuống, nhìn lén Thư Trữ đang bận rộn, đóng gói không ít đồ, cũng có người ngồi xuống, Dư Vũ một mình chiếm bàn hai người, nên cũng chả ai ngồi với anh.
Thư Trữ thấy anh ngốc nghếch nhìn bên này, cô cho rằng anh muốn ăn đồ ngọt, nên cầm cho anh vài miếng qua, rồi lại lần nữa đi vội.
Dư Vũ nhìn đồ ngọt trước mặt, một mặt ngờ nghệch, ông đây mà thích ăn cái này sao?
Một lát sau, anh lại nhìn nhìn đồ ngọt trước mặt, quên đi, Thư này có tâm một phen, mình cứ nếm thử xem sao?
Anh vừa ăn vào miệng, lại muốn ăn tiếp, Thư này thật đúng là chính là nói một đằng làm một nẻo, rõ ràng yêu mình, mà lại không nói. Quên đi, ai bảo tôi khoan dung độ lượng như vậy.
Dư Vũ bày ra một bộ mặt "tôi không so đo với cô", "tôi dung túng cô", nhìn Thư Trữ ngây ngô cười, lại đem đồ ngọt ăn vào miệng.
Ừm, cũng không tệ.....
Thư Trữ xoa xoa bả vai, thấy Dư Vũ đã ghé vào trên bàn, ngủ được mấy giấc.
"Này!" Cô dùng sức vỗ bàn, Dư Vũ giật nảy mình lên.
"Động đất sao?"
"..."
Thấy là Thư Trữ, Dư Vũ xoa xoa bộ tóc có chút tán loạn, "Hết bận rồi sao?"
"Anh vẫn ở đây sao?"
"Chờ cô, cùng đi về." Anh gãi gãi đầu, thật ra nhìn anh cũng được lắm, mái tóc đen xõa trên khuôn mặt trắng trẻo, còn ánh mắt kia thì híp lại, nhìn như ngập nước.
Thư Trữ có chút ngứa ngáy, nhưng cô nhẫn nhịn, không có đưa tay ra vuốt.
"Anh thích ăn đồ ngọt sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!