Chương 35: (Vô Đề)

Sau khi nghe Lâm Kiệt và Trương Phong làm chứng cho nhau,

Quý Liên Hoắc lạnh lùng nhìn lại, thấy ánh mắt thầy chủ nhiệm,

cậu đang định nói thì lại nghe thấy tiếng gõ cửa văn phòng thật

mạnh.

Giáo viên bộ môn bước tới mở cửa, một người đàn ông xách cặp

tài liệu hung hãn lao vào. Ông ta lập tức tìm thấy con trai mình,

nhìn trái nhìn phải khuôn mặt Lâm Kiệt.

Mẹ Lâm Kiệt thấy chồng tới rồi thì càng kiêu ngạo hơn.

"Ông xã anh nhìn đi, con trai mình bị đánh như thế nào đây này!"

Đứa nào đánh?! Cha Lâm Kiệt thấy vết thương trên mặt con

trai thì nổi giận đùng đùng.

Còn ai nữa. Lâm Kiệt chỉ vào thiếu niên còn chưa kịp lên tiếng

bào chữa câu nào:

"Cái thứ khốn kiếp đó, con trai mình vô tình làm đổ ly nước, làm ướt người nó một chút, mà nó đánh con mình như thế này!"

Mẹ Lâm Kiệt lại chỉ vào Trương Phong đang đứng bên cạnh:

"Thằng bé này có lòng tốt, tới can ngăn thì bị đánh gãy răng!"

Ba mẹ mày đâu? Cha Lâm Kiệt bước tới chỗ thiếu niên, vẻ mặt

u ám.

"Nó khắc chết ba mẹ nó rồi!" Trương Phong vội vàng lên tiếng.

Thầy chủ nhiệm trừng mắt nhìn sang, Trương Phong rụt vai lại,

trông như lùn đi cả cái đầu.

"Thảo nào, thì ra là không có ai dạy dỗ." Cha Lâm Kiệt không

thương tiếc nói:

"Mày chắc phải trên mười tám tuổi rồi, có biết hành vi của mình là gì không?"

"Là cố ý gây thương tích!" Cha Lâm Kiệt chỉ tay vào mặt Quý

Liên Hoắc:

"Bây giờ tao sẽ đưa Lâm Kiệt và cậu bạn kia đi giám định vết thương, tao sẽ truy cứu trách nhiệm hình sự, tao muốn mày vào tù, hiểu không?"

Thầy chủ nhiệm nghe xong sững sờ, vội vàng bước tới:

"Đây là chuyện giữa trẻ con thôi mà, cố gắng đừng làm lớn chuyện, giám định thương tích gì đó sẽ mất nhiều thời gian, tốn rất nhiều tiền, hay là..."

"Chúng tôi không thiếu tiền, tôi còn quen biết rất nhiều người."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!