"Vương thiếu gia, Trương tổng đã chờ cậu trong ghế lô rồi." Giám đốc Dạ Thú cười toe toét,
"Ông chủ đã dặn tôi hôm nay nhất định phải chiêu đãi cậu cẩn thận."
"Hôm nay tôi tới nói chuyện thôi."
Vương Chiêu Mưu lễ phép cười, ánh mắt đảo qua đại sảnh quán bar.
Giờ còn chưa phải lúc bắt đầu cuộc sống về đêm, trong đại sảnh chỉ có mấy thanh niên đang chơi bài uống rượu.
"Thay tôi mời họ một chén."
Vương Chiêu Mưu nhìn thoáng qua mấy người đó rồi xoay người tiến vào ghế lô.
Trương tổng đã tới được một lúc rồi, còn uống trước, hai người phục vụ nhìn mười mấy chai rỗng trên bàn, im lặng không dám nói gì.
"Tới đây uống một chén, làm gì cứ ra vẻ ngượng ngùng mãi thế!" Mặt Trương tổng đỏ bừng, ôm lấy một nữ phục vụ, bàn tay cũng sờ soạng, tay kia cầm chén rượu không ngừng đưa đến miệng cô.
"Cô bán nhiều rượu cho tôi như thế mà bản thân lại không chủ động chút sao?"
"Ông chủ, tôi chỉ bán rượu, nhà tôi còn có người ốm mà….." Tóc tai cô phục vụ đã hỗn loạn, gương mặt cũng đỏ bừng, có vẻ đã uống không ít.
Vương Chiêu Mưu liếc lão Tề, lão Tề hiểu ý, tiến lại gần nắm lấy tay Trương tổng, bàn tay như còng sắt kéo Trương tổng ra khỏi nữ phục vụ.
"Trương tổng, ngài say rồi."
Ôi chao. Miệng Trương tổng đầy mùi rượu, nghiêng người liếc nhìn lão Tề rồi cười hì hì đứng lên nhìn Vương Chiêu Mưu.
Xem tôi này, chẳng để ý nữa, Chiêu Mưu đến rồi đó à.Trương tổng.
"Vương Chiêu Mưu hơi hơi mỉm cười."Tới đây uống chút nào!
"Mặt Trương tổng vẫn đỏ, nghiêng ngả vỗ vai Vương Chiêu Mưu,"Tôi nói cho cậu nghe nhé, nhà cậu có ba người con, tôi chỉ tin tưởng mỗi cậu, Vương thị ở trên tay cậu chắc chắn sẽ như mặt trời ban trưa, có thể hô mưa gọi gió!Hôm nay Trương tổng không dẫn người tới sao?
"Vương Chiêu Mưu nhìn quanh, không thấy hai vệ sĩ ngày thường đâu cả."Không làm chuyện xấu thì sợ gì chứ, cho họ sang ghế lô cách vách chơi rồi.
"Trương tổng cười cợt nhìn nữ phục vụ bên cạnh,"Đã ra ngoài chơi thì phải tận hứng chứ, đúng không?Lão Tề, sang phòng bên cạnh nhìn xem.
"Vẻ mặt Vương Chiêu Mưu vẫn bình thường,"Vệ sĩ của Trương tổng cũng phải tiếp đãi tốt mới được.
"Lão Tề gật đầu, nhanh chóng mở cửa rời đi."Chiêu Mưu, tới đây uống nào, họ đều nói cậu tửu lượng kém, nhưng còn lâu tôi mới tin.
"Trương tổng nheo mắt, tự mình rót rượu cho Vương Chiêu Mưu,"Tôi với ba cậu quen biết đã lâu, cậu cũng nên nể mặt tôi chút chứ nhỉ?
"Vương Chiêu Mưu cười cười, ngón tay thon dài trắng nõn bưng ly rượu Trương tổng vừa rót cho mình, cậu khẽ rũ mắt, dường như đang chờ đợi điều gì đó."Là đàn ông thì uống đi!
"Trương tổng giơ tay, cố khích cậu."Trương tổng, tôi có chuyện muốn nói với anh.
"Vương Chiêu Mưu không nhanh không chậm nói, cậu nhìn rượu trong ly thuỷ tinh, khẽ lắc lắc."Tôi biết!
"Trương tổng nói luôn,"Còn không phải là tửu lượng của cậu kém sao, tôi không ngại!Vậy nếu xảy ra chuyện gì……Có chuyện xảy ra thì tôi chịu trách nhiệm!
"Trương tổng vỗ ngực đảm bảo, thấy Vương Chiêu Mưu vẫn chưa nâng ly, gã ta nhướn mày, hơi không vui,"Tôi vừa nhận đơn hàng hơn bảy nghìn vạn cho Vương gia các cậu, giờ đến một ly rượu mà cậu cũng không muốn uống phải không?
"Cửa ghế lô chợt mở ra, lão Tề đi đến, Trương tổng vừa muốn hỏi gì đó đã thấy Vương Chiêu Mưu lưu loát ngẩng đầu, chỉ ba bốn giây đã uống hơn nửa ly."Lúc này mới đúng….." Trương tổng còn chưa dứt câu, đã thấy Vương Chiêu Mưu ném mạnh ly rượu xuống.
Lão Tề như nhận được tín hiệu, lập tức bước qua chỗ Trương tổng, Trương tổng phát hiện có gì đó không ổn, lập tức lớn giọng gọi hai vệ sĩ của mình, nhưng một lúc lâu vẫn không ai đáp lại.
Lão Tề nhìn thoáng qua ông chủ mình, Vương Chiêu Mưu khẽ gật đầu, lão Tề lập tức đấm mạnh vào mặt Trương tổng, chỉ lát sau đã áp Trương tổng mặt mũi bầm dập quỳ xuống trước mặt Vương Chiêu Mưu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!