Chương 14: (Vô Đề)

"Anh, em kể cho anh một chuyện siêu tốt!"

Vương Chiêu Mưu vừa ra khỏi bệnh viện đã thấy Vương Chiêu Vân gọi điện hí hửng khoe.

"Có một công ty sản xuất ô tô đã thấy chất lượng sản phẩm mà nhà máy nhựa của chúng ta sản xuất, họ muốn ký một đơn đặt hàng lớn sản xuất các linh kiện nhựa mà họ cần!"

Vương Chiêu Vân ở đầu kia không giấu nổi đắc ý, giọng nói cũng như sắp bay lên,

"Anh, anh đoán xem đơn hàng này trị giá bao nhiêu?"

Vương Chiêu Mưu vừa cầm điện thoại vừa vào xe, khoé môi khẽ cong lên.

"Ba nghìn vạn! Đơn hàng lớn tận ba nghìn vạn đó!"

Giọng nói Vương Chiêu Vân nghe rất kích động, như thể sắp hét lên tới nơi,

"Em vừa tới đã kéo được một đơn hàng trị giá ba nghìn vạn cho nhà máy!"

Vương Chiêu Mưu để điện thoại ra xa chút, tránh làm hại đến lỗ tai mình.

"Anh, những gì anh nói lúc trước còn tính không? Chỉ cần em có chút thành tích thì sẽ để em làm Tổng giám đốc của Vương thị!"

Giọng Vương Chiêu Vân rất vội vàng,

"Ba nghìn vạn có phải là có thành tích rồi không?"

Tính. Giọng Vương Chiêu Mưu vẫn rất thanh nhã, không nhanh không chậm.

"Vậy tức là em hoàn thành hạng mục này, thu tiền về tay là có thể làm Tổng giám đốc rồi đúng không?"

Giọng Vương Chiêu Vân rất vội vàng, tràn ngập khát vọng với tiền tài cùng quyền thế.

Phải. Vương Chiêu Mưu cười cười, nói ra đáp án khẳng định.

Yes! Vương Chiêu Vân không nhịn được xổ một câu tiếng Anh, cao hứng xoay vòng ở đầu kia điện thoại.

Tổng giám đốc nha!

Mình còn trẻ thế mà đã làm Tổng giám đốc rồi kìa!

Vì quá mức hưng phấn nên đầu óc Vương Chiêu Vân có hơi mơ hồ, chưa chi cậu ta đã thấy cảnh tượng bản thân thăng chức tăng lương, lên làm Tổng giám đốc, kết hôn với bạch phú mỹ rồi bước lên đỉnh cao nhân sinh.

"Tục ngữ nói, cẩu phú quý, gâu gâu gâu."

Vương Chiêu Vân cố nén đắc ý,

"Anh, chờ em phát đạt, nhất định sẽ không quên anh đâu!"

Nhìn điện thoại bị cúp, Vương Chiêu Mưu không nhịn được bật cười.

Quả nhiên có chút tiền tài sẽ khiến con người ta đắc ý vênh váo, ví dụ như hiện tại, đây chính là lần đầu tiên Vương Chiêu Vân dám cúp điện thoại của cậu trước.

Nghe tiếng trò chuyện, lão Tề quay đầu lại nhìn,

"Ông chủ, bên Chiêu Vân thiếu gia có chuyện gì à?"

Vương Chiêu Mưu mỉm cười xoay xoay di động một lát mới nhìn sang lão Tề.

"Nó ký một đơn hàng ba nghìn vạn."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!