Chương 50: (Vô Đề)

Gần đây ở hẻm Tứ La có một tin tức lớn, Chu Phi Dận của Chu trạch đã có người yêu! Mặc dù là một người đàn ông, nhưng xét về cơ bản thì cũng coi như thoát kiếp độc thân rồi!

Chu Phi Dận không chỉ là một "trạch nam", mà còn là một "hòa thượng

"của thế gian, một kẻ cô đơn không có ai. Cũng có người từng tán tỉnh anh, nhưng kết quả là... cỏ trên mộ của họ có lẽ đã cao bốn thước rồi. Chu Phi Dận thoát kiếp độc thân, cả hẻm Tứ La gần như ai ai cũng bàn tán về việc này, dường như việc Chu Phi Dận có người yêu khiến cả thiên hạ chung vui. Tại nhà họ Chu, Bạch Kỳ cầm bát nhỏ ngồi bên cạnh hồ nhân tạo để cho cá ăn, không phải vì y có sở thích thanh nhã, mà vì Hắc Thất quấy rầy quá. Sau Hội Đấu Bảo, Bạch Kỳ cả ngày ăn chơi, không còn quan tâm đến những mảnh vỡ trong bức tranh"Phong Sơn Thu Cảnh Vân Quy Đồ

", vì vậy gần đây Hắc Thất ngày nào cũng cãi nhau với y. Bị Hắc Thất quấy rầy không yên, Bạch Kỳ quyết định ra ngoài tìm chỗ yên tĩnh. Nhưng Lữ Hách Minh dạo này cũng không hẹn y đi chơi, Bạch Kỳ không biết đi đâu, chỉ có thể buồn chán ngồi bên hồ cho cá ăn đùa cá."Ăn đi, ăn đi, con nào ăn béo nhất sẽ cho vào nồi."

Bạch Kỳ rải thức ăn cho cá rồi lẩm bẩm.

"Vèo!

"Đám cá đang tranh ăn bỗng chốc chạy sạch. Bạch Kỳ"...". Đám cá này chắc đều tinh rồi đấy à?

"A Họa.

"Chu Phi Dận điều khiển xe lăn tự mình tới. Bạch Kỳ rải hết thức ăn cho cá trong bát xuống hồ, sau đó vỗ áo đứng lên."Có chuyện gì?" Bạch Kỳ hỏi.

"Cho em* xem cái này." Chu Phi Dận ra hiệu về chiếc máy tính trên đùi mình.

Bạch Kỳ kéo một chiếc ghế ngồi bên cạnh Chu Phi Dận, nhìn anh mở máy tính và tìm đến một trang tin tức video.

Trong video là hiện trường khai quật một ngôi mộ cổ, một nhóm người đang cẩn thận làm sạch các cổ vật được khai quật từ ngôi mộ.

Đó là mộ của một sử quan thời Chu, các cổ vật khai quật được bao gồm đồ đồng, gốm sứ, ngọc khí, và nhiều bức tranh tường cùng sách lụa, trên sách lụa ghi lại một số chuyện về nước Chu.

Các chuyên gia khảo cổ trong quá trình xử lý sách lụa đã dịch ra một bí mật kinh thiên động địa lừa dối thế gian cả ngàn năm.

Vào thời Chu, trong cung có hai họa sĩ hoàng gia, một người tên là Đỗ Tiêu, một người là Thanh Vân công tử Cố Họa.

Hai người cùng sống trong viện họa, cùng ăn cùng ở, tuy không có quan hệ huyết thống nhưng thân thiết hơn cả anh em ruột.

Thanh Vân công tử Cố Họa, hai tuổi biết ngàn chữ, năm tuổi thuộc lòng ngàn bài thơ văn, mười hai tuổi nổi danh khắp thiên hạ với bức "Mẫu Đơn Yến

". Cố Họa mười lăm tuổi được triệu vào cung làm họa sĩ hoàng gia, bị giam cầm trong lồng son, cách biệt với thế giới bên ngoài. Mất đi tự do, Cố Họa nhớ nhung bầu trời rộng lớn bên ngoài, đã dùng năm năm để vẽ nên tác phẩm truyền thế -"Phong Sơn Thu Cảnh Vân Quy Đồ

". Một năm, vào ngày sinh nhật của quốc quân nước Chu, quốc quân lệnh cho Đỗ Tiêu và Cố Họa vẽ tranh mừng thọ, Cố Họa dự định dâng lên bức"Phong Sơn Thu Cảnh Vân Quy Đồ

". Không ngờ, đêm cung yến, bức"Phong Sơn Thu Cảnh Vân Quy Đồ" bị Đỗ Tiêu dâng lên, còn tranh của Cố Họa chỉ là một bức tranh "Hạt Nhãn Hắc Long Trụy Hải Đồ

"(Rồng đen mù lòa rơi xuống biển). Đỗ Tiêu nhờ dâng tranh mà thăng quan tiến chức, cuộc đời đắc ý, lưu danh ngàn đời. Còn Cố Họa bị giam cầm, bị đâm mù đôi mắt, bị chặt đứt gân tay chân, chịu oan mà chết. Tin tức này vừa ra, cả nước chấn động, Đỗ gia từ xưa đến nay vẫn tự hào về tổ tiên của mình cũng hoảng loạn, lập tức đứng ra nghi ngờ tính xác thực của sách lụa trong mộ."Phong Sơn Thu Cảnh Vân Quy Đồ

"là quốc bảo, vô số danh gia đều ao ước được nhìn thấy chân dung thật, mà giờ lại xảy ra vụ bê bối này. Trên mạng bàn tán xôn xao về việc này, có người tin, cũng có người nghi ngờ, nhưng dù thế nào Đỗ gia cũng bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió. Chu Phi Dận đóng máy tính hỏi Bạch Kỳ,"Em làm đấy à?"

"Đúng vậy." Bạch Kỳ đáp tự nhiên, "Lịch sử có vô số truyền thuyết dã sử, chẳng lẽ không cho phép ta bịa ra một cái?"

Chu Phi Dận nhìn chằm chằm vào Bạch Kỳ, rất lâu sau mới đáp lại một câu, "Không phải bịa."

Những ghi chép trên sách lụa đều là sự thật, mỗi khi nghĩ đến những đau khổ mà Bạch Kỳ phải chịu trong kiếp trước, Chu Phi Dận lại cảm thấy đau lòng.

"Mộ là thật, mọi thứ bên trong cũng đều là thật, ta chỉ thêm vào một thứ thôi." Bạch Kỳ nói.

"Nội dung trên sách lụa đúng là có thể khiến Đỗ gia hỗn loạn một thời gian, nhưng sẽ không kéo dài lâu.

"Chu Phi Dận nhắc nhở anh. Đối phó với nhà họ Đỗ tuy phiền phức một chút, nhưng đối với Chu Phi Dận thì không khó, nếu không phải Bạch Kỳ ngăn cản, anh đã ra tay dạy dỗ họ từ lâu rồi."Vậy nên phải tranh thủ chớp thời cơ.

"Bạch Kỳ hai tay như rắn không xương quấn lên vai Chu Phi Dận. Tiếp xúc da thịt lạnh buốt khiến Chu Phi Dận cơ thể cứng lại, cổ họng không khỏi nuốt khan vài cái,"Em muốn tôi làm gì?"

"Nghe nói, ngươi biết tìm long điểm huyệt?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!