Chương 48: (Vô Đề)

Bạch Kỳ nhìn thấy bức "Phong Sơn Thu Cảnh Vân Quy Đồ

", xác định đây là bức tranh mà Cố họa tìm kiếm nên đã rời đi, còn về việc tiếp diễn của Đấu Bảo Hội thì y không quan tâm. Bức"Phong Sơn Thu Cảnh Vân Quy Đồ" thực sự là bảo vật, trong Đấu Bảo Hội đã chiếm vị trí đầu bảng, các đại lão cũng chịu thua tâm phục khẩu phục.

Đỗ gia vốn tưởng rằng mình sẽ vô địch trong Đấu Bảo Hội, nhưng kết quả cuối cùng lại bị Lữ gia bất ngờ đánh bại.

Ngày cuối cùng của Hội Đấu Bảo, Lữ gia đã đưa ra quân con át chủ bài, ngọc tỷ Hổ Quân Vương từ 1400 năm trước của Vân quốc.

Mặc dù thời đó 6 nước cùng tồn tại, Vân Quốc chỉ là một quốc gia nhỏ, nhưng ấn Hổ Quân Vương là biểu tượng Quân vương của một nước, giá trị và tầm quan trọng của nó không cần phải nói.

Những người nhà họ Lữ là người cười đến cuối cùng trong Hội Đấu Bảo, trong tiếng chúc mừng của mọi người, Lữ Hách Minh còn làm một động tác cắt cổ khiêu khích với Đỗ gia đang đen mặt.

Tại nhà họ Chu, Bạch Kỳ và Chu Phi Dận ngồi trong đình gỗ cạnh hồ nhân tạo, giữa họ là một bàn cờ đã sắp tàn cuộc.

Quân đen và quân trắng tranh đấu, một bên quyết đoán tấn công, một bên bình tĩnh ẩn nhẫn, thâm sâu khó đoán.

Bạch Kỳ đặt quân đen xuống, Chu Phi Dận cầm quân trắng trầm tư, Bạch Kỳ vui vẻ bóc quýt, trong mắt y quân trắng đã không còn hy vọng.

Khâu Lễ Hải từ ngoài vườn bước vào, "Thưa tiên sinh, Lữ gia chủ và Lữ Hách Minh đã đến."

"Tôi đi tiếp khách, cậu tự chơi đi.

"Chu Phi Dận bỏ quân trắng đang do dự vào hộp, điềm nhiên rời đi. Nhìn Chu Phi Dận rời đi, Bạch Kỳ cười,"Khâu Lễ Hải cố ý phải không?

"Tại tiền sảnh, Lữ gia chủ và Lữ Hách Minh đang chờ, gia chủ Lữ ngoài khuôn mặt vẫn hơi nhợt nhạt, cơ thể không có gì nghiêm trọng. Khi Khâu Lễ Hải đẩy Chu Phi Dận vào, hai người lập tức đứng dậy chào hỏi."Không lâu trước đây tôi bị tiểu nhân hãm hại, cảm ơn Chu tiên sinh đã ra tay giúp đỡ." Lữ gia chủ cảm kích cúi đầu cảm ơn.

"Chuyện nhỏ, Lữ gia chủ không cần phải đặc biệt đến đây.

"Chu Phi Dận nhàn nhạt đáp. Lữ gia chủ liếc nhìn Lữ Hách Minh, người này lập tức đưa ra một hộp gấm tinh xảo, trong hộp chính là ngọc tỷ Hổ Quân Vương đã đoạt giải trong Đấu Bảo Hội."Vật quy nguyên chủ.

"Gia chủ Lữ nói. Chu Phi Dận liếc qua ngọc tỷ Hổ Quân Vương nhưng không nhận,"Hội Đấu Bảo lần này Lữ tứ thiếu đã vất vả, ngọc tỷ Hổ Quân Vương coi như là quà tặng cho cậu."

"Hả?" Lữ Hách Minh ngạc nhiên.

"Chỉ là chuyện nhỏ, hơn nữa Lữ gia nợ ngài Chu một ân lớn, ngọc tỷ Hổ Quân Vương này quá quý giá.

"Lữ gia chủ không chịu nhận. Chu Phi Dận không để ý đến gia chủ Lữ, mà nhìn chằm chằm vào Lữ Hách Minh nói,"Cầm đi chơi đi."

Lữ Hách Minh ngơ ngác nhìn cha mình, Lữ gia chủ im lặng, Lữ Hách Minh không biết làm gì đành lúng túng đáp, "Cảm ơn Chu tiên sinh.

"Ít người biết rằng Chu Phi Dận là ông chủ đứng sau Bách Trân Các, Lữ gia chủ không hiểu mục đích của trò chơi tự biên tự diễn của anh. Nhưng nhìn bề ngoài, Chu Phi Dận dường như đang nhằm vào gia tộc Đỗ. Gia tộc Đỗ đã làm gì chọc giận Chu Phi Dận? Lữ gia chủ không thể hiểu, song điều này lại là tin tốt cho gia tộc Lữ. Chu Phi Dận và Lữ gia chủ nói chuyện, Lữ Hách Minh bị cha mình đuổi đi lang thang vô đích trong vườn. Lữ Hách Minh đi theo con đường sỏi vào một khu vườn, lập tức nhìn thấy một"mỹ nhân" đang ngủ trong đình.

"Mỹ nhân

"mặc bộ Đường trang màu đỏ rực, ba ngàn sợi tóc đen buộc phía sau, trên cổ đeo chuỗi ngọc bích, lười biếng nằm trên bàn cờ nghỉ ngơi. Lữ Hách Minh nín thở, rón rén bước từng bước vào đình."Ai đó?" "Mỹ nhân

"hỏi, mắt từ từ mở ra. Lữ Hách Minh sợ đến cứng người, khi Bạch Kỳ nhìn tới, chưa kịp nói gì thì đã thốt lên,"Chào chị ạ!"

Bạch Kỳ: "......"

Hắc Thất: "......

"Con trai ngu nhà ai đây? Bạch Kỳ nhìn Lữ Hách Minh từ trên xuống dưới,"cậu tư nhà họ Lữ, Lữ Hách Minh?"

Lần trước khi mình còn là hồn thể cùng Chu Phi Dận đến nhà họ Lữ đã gặp qua hắn.

"Hả?" Lữ Hách Minh ngạc nhiên, một lúc sau mới ngớ ngẩn hỏi, "Chị, chị biết em ạ?"

Lữ Hách Minh dám lấy vợ tương lai ra cá rằng mình chưa từng gặp "mỹ nhân

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!