Sáng hôm sau, khi Bạch Kỳ tỉnh dậy đã là mười giờ. Anh không cảm thấy đau đầu hay chóng mặt, hoàn toàn không có dấu hiệu gì của việc say rượu. Có thể thấy bát canh giải rượu hương vị kỳ lạ hôm qua không phải uống không.
Bạch Kỳ chậm rãi rửa mặt và bước ra khỏi phòng ngủ, bốn cặp mắt u sầu lập tức hướng về phía anh, nhưng tâm lý của Bạch thượng thần rất mạnh mẽ, đối diện với những ánh mắt oán hận mà không hề chớp mắt một cái.
"Nhiễm Dương!"
Ngụy Tử Dung nghiến răng nói ra hai chữ, vẻ mặt hung ác như muốn nuốt chửng Bạch Kỳ để trút giận.
"Đến rồi à.
"Bạch Kỳ lười biếng chào hỏi, thậm chí không thèm liếc nhìn bốn người một cái. Bốn người"......" Thật là ngứa đòn mà.
"Bữa sáng của anh." Tần Văn Lan mang bữa sáng từ bếp ra, vẻ mặt bình tĩnh như thể tối qua không có chuyện gì xảy ra.
"Đảm đang quá ha."
Đường Thiến Thiến chua chát nói, "Chúng tôi đến hai tiếng rồi mà không thấy ai rót cho ly nước!?"
"Bởi vì cô không họ Nhiễm, tên cũng không có chữ Dương.
"Ngụy Tử Dung giọng điệu quái gở phối hợp với Đường Thiến Thiến diễn đôi. Bạch Kỳ múc một muỗng cháo ăn ngon lành, nghe vậy than thở,"Ghen tỵ khiến con người xấu xí, xấu xí khiến con người trở nên ác độc."
"......
"Còn dám trơ trẽn nói nữa? Nắm lấy Ngụy Tử Dung đang định xông lên đánh nhau với Bạch Kỳ, Chử Cạnh xoa trán hỏi,"Hôm nay anh có kế hoạch gì không?"
"Có." Bạch Kỳ đáp.
"??
"Đối với các thành viên trong đội, Bạch Kỳ luôn áp dụng chế độ nuôi thả, hoàn toàn dựa vào ý thức tự giác trong việc huấn luyện, lời anh từng nói là: Huấn luyện tự do, ai kéo chân người đó tiêu đời, nhưng hôm nay......"Thứ năm tuần trước có sự kiện bắt bóng bay trong game, người đứng đầu sẽ nhận được một bộ trang phục độc nhất vô nhị, rất đẹp.
"Bạch Kỳ nói. Bốn người nhìn nhau, họ đều biết về sự kiện đó, song bộ trang phục đó dù đẹp nhưng không có điểm cộng nào về tấn công hay phòng thủ, vì vậy mấy người đều lười tham gia, điều này có liên quan gì đến đề tài trước?"Bóng bay xuất hiện ngẫu nhiên, rất khó tìm."
Bạch Kỳ tiếp tục nói.
"Sau đó thì sao?"
"Tôi canh ở bên ngoài điểm giao nhiêm vụ rồi cướp của "Vũ Trung Xích Thố".
"Bạch Kỳ nói. Bốn người"......" "Vũ Trung Xích Thố"? Chủ lực đồng thời là cục cưng của Mộ Phong, Hứa Tuấn Vũ??
"Cậu ta...... chặn anh à?" Chử Cạnh khô khan hỏi.
"Không chỉ cậu ta, mà là toàn bộ đội Mộ Phong, họ đã tìm người canh điểm đăng xuất của tôi mấy ngày rồi." Bạch Kỳ vẻ mặt chán ghét phiền phức.
"......" Anh còn dám chán ghét? Cái việc hèn hạ và rẻ mạt như canh bên ngoài điểm giao nhiệm vụ mà anh cũng làm ra được!?
"Bồi dưỡng tuyển thủ chuyên nghiệp rất đắt đỏ, không tận dụng thì là một điều đáng xấu hổ.
"Bạch Kỳ giọng điệu nghiêm túc giáo dục. Mấy người Chử Cạnh đen mặt, Mộ Phong mà nghe thấy chắc sẽ khóc lớn. Hơn nữa, rõ ràng là anh bị chặn không còn đường lui, vậy mà còn tìm cớ chính đáng như thế này? Sau khi ăn sáng xong, Bạch Kỳ đẩy cái bát trống ra trước,"Đi thôi, cùng đi tìm Mộ Phong để giao lưu tình cảm."
"...... Được.
"Lặng lẽ thay Mộ Phong thắp nến. Trở lại phòng tập, sáu người ngồi vào vị trí của mình, Bạch Kỳ mở máy tính đăng nhập tài khoản rồi nói ra kế hoạch của mình."Sau khi vào game, tôi sẽ dẫn quái đến thung lũng số bốn, các cậu ẩn thân lên mạng, đi vòng từ bốn phía bao vây, không đánh đội, phân tán họ rồi đánh lẻ."
Nghe Bạch Kỳ công khai ví Mộ Phong như quái trong game, Chử Cạnh và ba người khác bỗng cảm thấy đau răng, khi nghe đến kế hoạch tác chiến thì họ đều ôm trán, "Đúng là chiến thuật của lưu manh mà.
"Khi Bạch Kỳ đang triển khai chiến thuật một cách gọn gàng, ánh mắt của Tần Văn Lan không ngừng nhìn chăm chú vào anh, trong đầu liên tục nhớ lại nụ hôn nồng nàn đêm qua. Dường như nhận ra ánh nhìn của cậu, Bạch Kỳ liếc mắt nhìn lại, ánh mắt sâu xa khiến Tần Văn Lan không khỏi giật mình, có chút cảm giác như bị phát hiện. Vừa đăng nhập, ID"Vũ Trung Xích Thố" đã xuất hiện trên kênh thế giới, chửi rủa "Bất Bại Xuyên Dương
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!