Ta tự biết mình là một người trì độn về mặt tình cảm, nhưng ngay cả
Mặc Duy cũng giấu được, có thể thấy rõ Lưu Triệt tiểu nhi này quả thật
công lực thâm hậu.
Lúc đó ta chỉ nghĩ là hắn khách khí, cũng khách khí lại với hắn một
phen, hắn kêu ta một tiếng "A tỷ", ta cũng kêu hắn lại một tiếng "A
Triệt". Hắn nghe được dường như rất vui vẻ, đôi mắt cong lên sáng ngời,
ta thấy mà nhịn không được phải nhếch miệng cười ngây ngô.
Vì vậy ta nghĩ, con người ai cũng đều có một thời "rất ngốc rất ngây thơ" a…
"Chuyện này…" Ta gãi gãi đầu "Ta đến đây với mục đích gì, chắc ngươi hiểu rõ."
"Ừ." Hắn gật gật đầu, mỉm cười "Không thành vấn đề."
"Hả?" Ta hơi giật mình một chút.
"Ta sẽ cứu Thẩm Đông Ly ra, chỉ cần hắn đứng về phía ta." Hắn cúi
đầu, phất phất ống tay áo vốn không hề dính một hạt bụi, giọng hơi có
chút tủi thân "Ngươi cũng biết rồi đó, bên cạnh ta rất thiếu người, thế
lực của Vương hoàng hậu quá lớn mạnh…"
Hài tử này thật biết cách kích thích mẫu tính của người ta mà. Ta
nhịn không được muốn thò tay ra sờ sờ đầu hắn "Yên tâm, yên tâm, thiên
hạ này là của họ Lưu, họ Vương bọn chúng chỉ còn nước cút đi mà thôi!"
Hắn giương mắt nhìn ta, trong mắt nghiền ngẫm mang theo ý cười. "Họ Lưu?"
"Ừ!" Ta khẳng định gật gật đầu "Là họ Lưu các ngươi, ta không phải họ Lưu, ta họ Lý."
Ta tỏ rõ lập trường, trong mắt hắn hiện lên một tia sáng kỳ lạ, một
chút ý cười trong đáy mắt dần dần tràn ra, tận cùng sâu thẳm nơi gợn
sóng rốt cuộc ẩn giấu điều gì, không phải ta cứ nhìn là có thể hiểu
được.
Lúc đó trong lòng ta thầm nghĩ: lại là một tên lam nhan họa thủy, sói đội lốt cừu đây.
Bởi vì dính líu đến tranh đấu trong triều đình nên ta bảo Đường Tư ẩn mình, để tránh liên lụy đến Đường môn gặp tai vạ, tuy hắn không vui
nhưng cũng không thể phản bác, bèn ở lại ngoài thành. Kiều Vũ đối với
đại nội rõ như lòng bàn tay, việc dạ thám thâm cung do hai người bọn ta
đảm trách.
Phảng phất nhớ lại lần đầu tiên gặp mặt Kiều Vũ, lúc đó dường như có
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!