Độc giả, thỉnh tự trọng! Đừng đăng tải lung tung khi chưa hỏi ý kiến chủ nhà! Lão Gia Có Hỉ – Bò trên đầu tường đợi hồng hạnh… by khanhdoan Nhìn Yến Ngũ lòng tràn đầy tâm sự bỏ đi, ta cũng thế, ngồi trên bậc thang ở Kiều viên nâng má nhìn trời, đau lòng xót dạ.
Lão gia ta nhất định đã quên mất một chuyện gì ghê gớm lắm đây. Mất
trí nhớ, chuyện cẩu huyết như vậy theo lý mà nói không nên phát sinh
trên người ta, trước đây, sau khi bị trọng thương tỉnh lại, ta mơ hồ có
cảm giác là lạ, giống như đầu óc bị người ta đánh mạnh, choáng váng mơ
màng không nhớ gì. Lúc đó Yến Ngũ nói, dù sao cái đầu của ta cũng chỉ
dùng để trang trí, không cần trị liệu gấp, ta thấy hắn nói cũng có lý,
nên không nghĩ nhiều. Dù sao quên đi mấy thứ đó đối với cuộc sống hiện
tại của ta cũng chẳng có gì khác biệt, hôm nay vui là được rồi, cần gì
phải để ý lo lắng chuyện đã qua.
Nhưng bây giờ xem ra dường như không phải thế.
Đầu tiên, có người đã từng khi dễ qua Kiều Tứ của ta, người này là ai đây? Dù sao hiện giờ nhất định hắn cũng không ở bên cạnh ta. Con người
ta không có tật xấu gì nhiều, chỉ là có chút bao che khuyết điểm, khi dễ ta thì được, khi dễ người của ta hay sủng vật nhà ta, cho dù hắn có hóa thành tro ta cũng sẽ nhớ kỹ đến ba đời ba kiếp! Cho nên bộ mặt đáng
ghét mờ mờ ảo ảo trong mộng mà bị đầu óc ta tự động lọc bỏ, chắc hẳn
cũng chỉ là một vai phụ tà ác nào đó không thể tránh khỏi trong mỗi cuộc đời của một con người, người đi đường Giáp, một viên pháo tiểu nào đó,
mà có lẽ hiện giờ hắn cũng đã bị nổ banh xác rồi.
Thứ hai, đây mới là quan trọng nhất, chính là… rốt cuộc Yến Ngũ đã
từng ngủ với lão gia ta hay chưa?! Yến Ngũ này nhất định không phải là
một vai phụ nhỏ bình thường, hắn có thể là một trong những vai nam chính quan trọng trong cuộc đời của ta, đắc tội với hắn hậu quả cực kỳ nghiêm trọng. Cuộc đời của ta hay có khả năng chuyển từ hài kịch ra bi kịch,
thậm chí có thể diễn thành một vở tuồng gọi là "Lão gia có hỉ", vì thiếu vai nữ chính mà kéo màn chào cảm tạ, kết thúc sớm… Là một người có
trách nhiệm, có đạo đức, có sở thích ăn gà nướng, lão gia ta rất cần
biết rõ đây có phải là sự thật hay không. Nếu như ta đã từng phát sinh
quan hệ quá sâu với hắn, ta tuyệt đối sẽ chịu trách nhiệm với hắn tới
cùng, từ nay về sau thương yêu chìu chuộng. Nếu như không… thì mau chút
làm cho phát sinh đi… Lão gia ta vẫn có chút luyến tiếc hắn, nếu như hắn cũng luyến tiếc ta…
"Lão gia." Kiều Tứ lại một lần nữa không một tiếng động nào xuất hiện sau lưng ta.
"Tứ nhi a…" Ta ngoắc ngoắc ngón tay gọi hắn, Kiều Tứ phối hợp đến
ngồi bên cạnh ta. Đôi chân dài của hắn thòng xuống bậc thềm cạnh đôi
chân lùn của ta, ta nhìn mà bực thay cho hắn. "Tứ nhi, lão gia ta hỏi
chàng một chuyện này." Ta kéo vai hắn lại, đầu kề sát đến trước mặt hắn, hầu như lời nói vừa ra khỏi miệng, vai hắn liền lập tức cứng đờ, đôi
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!