Kiều Vạn Hải bước vào, nhìn thấy chính là cảnh tượng như vậy, lập tức cười lớn: "Khá lắm, tiểu Thực Thiết Thú thành linh vật cát tường của tửu phường rồi, chủ quán đâu? Ta mua rượu có thể v**t v* tiểu yêu thú này mấy cái không?"
"Kiều sư huynh, tiểu yêu thú đã có tên rồi, gọi là Đoàn Tử, là tiểu danh." Triệu Thiết Ngưu tuyên bố.
Kiều Vạn Hải lại phì cười, Tô sư đệ thật thú vị, nhưng nhỏ nhắn đen trắng như vậy, tiểu danh Đoàn Tử quả thực rất hình tượng.
Biết Kiều sư huynh tới, Tô Du đặc biệt từ phía sau đi ra chào hỏi hắn, nghe được câu hỏi liền cười nói: "Kiều sư huynh vuốt được, cứ vuốt thoải mái."
"Ha ha, vậy quyết định thế nhé." Kiều Vạn Hải lập tức gọi thêm hai mươi bầu rượu, đưa linh thạch cho Tô Du, đưa trữ vật đại nhờ Tô Du đựng rượu giúp, sau đó liền đi tới chỗ Đoàn Tử, vừa định giơ tay, liền thấy hai cái móng vuốt của Đoàn Tử đang ngọ nguậy, chuẩn bị tặng hắn một cái.
"Cho ta vuốt một cái, ta cho ngươi một bầu rượu, thế nào?" Kiều Vạn Hải trêu Đoàn Tử.
Trong suy nghĩ của Kiều Vạn Hải, đưa ra điều kiện như vậy, Đoàn Tử vốn là tên nghiện rượu ắt sẽ đồng ý, đáng tiếc hắn đã nhầm tính tình của Đoàn Tử, Đoàn Tử vẫn dùng ánh mắt cảnh giác nhìn hắn.
Đùa à, một bầu Linh Tửu bình thường muốn mua chuộc hắn? Mơ đi, trừ phi là một bầu Linh Tửu cực phẩm, hắn sẽ cân nhắc.
Nhưng Đoàn Tử rất rõ một chút khả năng cũng không có, Tô Du tên này phòng bị rất kỹ, Linh Tửu cực phẩm không hề lộ ra ngoài, nếu như đêm đó hắn may mắn ngửi được mùi vị tìm tới, hắn cũng sẽ bỏ lỡ.
"Ha ha, Đoàn Tử không cho Kiều sư huynh đụng vào." Triệu Thiết Ngưu cười lớn với Kiều sư huynh không lớn không nhỏ.
La Nhạc cũng mỉm cười: "Kiều sư huynh, Đoàn Tử chỉ cho Tô ca ca đụng vào thôi, Kiều sư huynh đừng buồn."
Lời an ủi này không bằng không nói, Kiều Vạn Hải không cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn chút nào.
Không lâu sau Đường Mãnh cũng tới, còn kéo theo một đám bạn, mua Linh Tửu xong cũng chạy tới chỗ Đoàn Tử, thoả mãn cơn thèm nhìn.
Lần lượt, khách tới đều muốn lấp đầy cửa hàng vốn đã nhỏ, bởi vì chỉ bán rượu, nên diện tích cửa hàng không lớn, chỉ bày mấy cái bàn để nếm rượu, tình cảnh này khiến người ngoài nhìn vào liền biết cửa hàng này kinh doanh hưng thịnh, kiếm được linh thạch chắc chắn không ít.
Không phải không có người đỏ mắt, nhưng nhìn xem những người ra vào tửu phường này là ai, Kiều Vạn Hải phụ cận có mấy người không biết? Huống chi lời nói của Tô Du lúc trước trong Lưu Quang Thư Viện cũng truyền ra ngoài, tiểu Thực Thiết Thú kia, là viện trưởng Lưu Quang Thư Viện tuyên bố cho hắn tạm thời nuôi dưỡng, từ đó có thể thấy chỗ dựa phía sau tửu phường và Tô Du cứng cỏi thế nào, đỏ mắt đến mấy cũng không dám bắt nạt cửa La gia tửu phường.
Trương Thừa Ninh và Ngũ Liên Xuyên nhân ngày nghỉ, vừa từ Phi Hoa Thư Phường đi ra, họ lại tới kéo quan hệ với Lý chưởng quỹ, muốn Lý chưởng quỹ giới thiệu họ với Tiêu Dao Tản Nhân, đáng tiếc Lý chưởng quỹ kiên quyết không đồng ý.
Lúc đó Lý chưởng quỹ vừa uống rượu vừa từ chối họ, rượu uống là từ đâu tới, chính là Tô Du đưa bản thảo tới tặng hắn, trong mắt Tô Du, lúc đó hắn có thể thuận lợi thông qua bản thảo và kiếm được mẻ vàng đầu tiên trong thế giới này, sự giúp đỡ của Lý chưởng quỹ cực kỳ lớn, Lý chưởng quỹ có thể nói là Bá Nhạc của hắn, tặng Linh Tửu cho hắn là để bày tỏ lòng cảm tạ, Lý chưởng quỹ ban đầu không để ý lắm, nhưng mở bầu uống liền phát hiện không tầm thường, nên thường xuyên rót một chén.
Nhìn hai tên không chịu từ bỏ này từ Lan Ninh thành chạy tới Lưu Quang thành, Lý chưởng quỹ trong lòng nói hai vị thiếu gia này đoán không sai, Tiêu Dao Tản Nhân đang ở Lưu Quang thành, thậm chí cùng họ đều là học sinh tiến tu của Lưu Quang Thư Viện, nhưng ước chừng Tô công tử đứng trước mặt họ, họ cũng không biết Tô công tử chính là Tiêu Dao Tản Nhân mà họ hết lòng tìm kiếm.
"Hai vị, nếm thử Linh Tửu này vị thế nào, chủ quán bán Linh Tửu này cũng là từ Lan Ninh thành tới, uống thấy vừa ý có thể chiếu cố một hai." Lý chưởng quỹ rất tốt bụng đưa Tô Du tới trước mặt hai vị thiếu gia này, còn họ có thể nhận ra thân phận hay không, toàn xem bản lĩnh của họ.
Ngũ Liên Xuyên đổ một chén Linh Tửu vào miệng, nhấp nháp hai cái nói: "Cũng được, được rồi, nghe theo Lý chưởng quỹ, Lý chưởng quỹ cho chúng ta một địa chỉ, chúng ta qua đó xem."
Lý chưởng quỹ cười đưa địa chỉ, nguyên nhân đưa họ tới trước mặt Tô Du, kỳ thực là nhìn vào việc ban đầu do Trương nhị thiếu phát hiện bản thảo Tiêu Dao Tu Hành Lộ, mới khiến Lý chưởng quỹ coi trọng.
Trương Thừa Ninh và Ngũ Liên Xuyên rời khỏi Phi Hoa Thư Phường, liền theo địa chỉ tìm tới La gia tửu phường.
"Là con hẻm phía trước chứ, chúng ta không tìm nhầm đường chứ, không thấy họ Lý là người nhiệt tình như vậy, lại để chúng ta chiếu cố đồng hương từ Lan Ninh thành tới." Trương nhị thiếu đảo mắt nhìn xung quanh, miệng lẩm bẩm.
Ngũ Liên Xuyên cười nói: "Linh Tửu này phẩm chất cũng không tệ, dù sao bình thường cũng uống một ít, chi bằng cho Lý chưởng quỹ một mặt mũi, tới cửa hàng đó mua vậy. Ta đi hỏi người La gia tửu phường ở đâu."
Vừa kéo một người lên tiếng hỏi, người đó liền nhanh chóng chỉ cho họ vị trí cửa hàng, bởi vì dạo gần đây danh tiếng La gia tửu phường quá lớn, dân cư phụ cận ai mà không biết kinh doanh của La gia tửu phường hưng thịnh thế nào, chính là họ thích uống loại này cũng sẵn lòng tới La gia tửu phường mua rượu, mà gần đây còn thêm một tiểu yêu thú, nhìn thôi đã thấy yêu thích.
Ngũ Liên Xuyên () cảm tạ người qua đường rồi dắt Trương Thừa Ninh () đi về phía cửa tiệm. Đến gần mới phát hiện bên ngoài cửa hàng đã tụ tập không ít người, trong đó có rất nhiều trẻ nhỏ đang nô đùa ồn ào. Không ngờ một tiệm rượu nhỏ mà lại náo nhiệt đến thế, nếu không phải diện tích cửa hàng hơi nhỏ, họ còn tưởng mình lạc vào một tửu lâu.
"Xem kìa, đúng là La Gia Tửu Phường ()." Ngũ Liên Xuyên chỉ tay lên tấm biển hiệu bên ngoài.
Trương Thừa Ninh nhìn vào trong thốt lên: "Đông người thật, chẳng giống chỗ cần đồng hương ủng hộ chút nào."
"Cứ vào đi, buôn bán tốt chứng tỏ linh tửu ở đây ngon thật."
Hai người chen chúc vào trong, phát hiện một góc đông nghịt người nhất, phần lớn là trẻ con. Hiếu kỳ, họ cũng cố len vào xem, bất ngờ thấy một cục bông đen trắng đang bị bắt đứng "trưng bày". Cả hai tròn mắt kinh ngạc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!