Hôm nay Đường Lâm Thâm có hai ca mổ liền, điện thoại để trong văn phòng sạc pin, không có thời gian xem. Đến khi làm xong việc quay về thì đúng giờ tan ca. Anh định đón Lộ Đinh về nhà, vừa cầm điện thoại lên xem thì thấy một tin nhắn trong nhóm chat do Từ Tiếu Tiếu gửi:
[Em ấy không biết là anh cong hả?! @Đường Lâm Thâm]
Đuôi mắt phải của Đường Lâm Thâm đã giật suốt cả ngày, giờ rốt cuộc cũng tìm ra nguồn cơn của mọi chuyện, anh nhìn chằm chằm vào tin nhắn sau đó mới trả lời lại: [Cô nói gì với em ấy rồi?]
Từ Tiếu Tiếu: [Tôi lỡ lột áo khoác ngụy trang của anh ra rồi.]
Đường Lâm Thâm: [...]
Từ Tiếu Tiếu chân thành xin lỗi, nói: [Xin lỗi mà.]
Trương Ánh Thủy thì trêu: [Cậu tưởng giấu nổi à?]
Nhóm này là do Từ Tiếu Tiếu lập tối hôm qua, chỉ mới lập thôi. Cô không có thói quen nói chuyện riêng với Đường Lâm Thâm, lại sợ không chăm sóc nổi "bé con" của người ta, nên dứt khoát kéo hết vào nhóm.
Đường Lâm Thâm vốn là người quyết đoán, làm việc dứt khoát. Anh kéo luôn Lộ Đinh vào nhóm chat.
Lộ Đinh: [Anh ơi.]
Đường Lâm Thâm: [Tan làm chưa? Tôi đến đón em về nhà.]
Lộ Đinh không trả lời ngay, có vẻ là đi xin phép Từ Tiếu Tiếu, giờ cô là bà chủ của Hoa Triều mà.
Một lúc sau, cậu gửi tin nhắn thoại: "Anh ơi, em xong rồi, có thể tan làm."
Từ Tiếu Tiếu: "Trời ơi làm chị hết hồn!"
Bởi vậy Đường Lâm Thâm vẫn nói Từ Tiếu Tiếu và Trương Ánh Thủy đúng là cặp đôi trời sinh, kẻ tám lạng người nửa cân, đều thiếu đòn như nhau.
Anh thu dọn xong xuôi rồi đến tiệm, lúc ấy chỉ có mình Lộ Đinh ở đó. Không gặp một ngày mà thấy như cách ba thu, anh nhớ cậu đến cồn cào, nên chuyện bị "lộ giới tính" gì đó anh hoàn toàn chẳng để ý, anh nhẹ nhàng ôm lấy Lộ Đinh, hỏi: "Hôm nay thế nào?"
Lộ Đinh cười đáp: "Rất tốt ạ, em nói chuyện với chị Tiếu Tiếu."
Đường Lâm Thâm điềm nhiên thuận miệng hỏi: "Thế Tiếu Tiếu đâu rồi?"
"Về rồi, ông chủ Trương tới đón chị ấy. Họ mang hết hoa hồng đi rồi."
Đường Lâm Thâm giả bộ tiếc nuối: "Thế hôm nay không có hoa tặng tôi hả?"
Lộ Đinh mím môi, đầu lưỡi l**m môi dưới: "Anh ơi, hôm qua em đã tặng hoa hồng rồi mà."
Nhưng Đường Lâm Thâm vẫn muốn nữa.
Anh không nói ra, chỉ âm thầm gợi ý: "Nai nhỏ, đưa tay ra."
Lộ Đinh ngoan ngoãn duỗi tay ra.
Đường Lâm Thâm lấy từ trong túi ra một đồng xu, áp nhẹ vào lòng bàn tay Lộ Đinh, như thể đó là một nghi thức mặc định giữa hai người.
Phải có quà đáp lễ. Lộ Đinh nghĩ vậy, mãi một lúc sau cậu mới phản ứng lại, cậu nở nụ cười ngọt ngào: "Anh chờ em chút."
Đường Lâm Thâm gật đầu, đứng yên một chỗ nhìn cậu vào phòng, cậu quay lại rất nhanh, trên đùi có đặt một món đồ nhỏ.
"Anh ơi." Lộ Đinh cúi đầu cười: "Cái này tặng anh."
Đường Lâm Thâm không nhận ngay, anh cúi xuống nhìn kỹ: "Ghim cài áo à?"
"Vừa làm xong hôm nay, còn vài chi tiết chưa chỉnh kỹ. Vốn... vốn định để mai mới tặng anh."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!