Chương 35: (Vô Đề)

Phòng ngủ mà Đường Lâm Thâm sắp xếp cho Lộ Đinh là phòng bên cạnh phòng ngủ chính, hướng Nam, thời gian có nắng khá dài. Vừa bước vào đã ngửi thấy mùi thơm mát như nắng phơi.

Lộ Đinh rất thích mùi này.

Bộ chăn ga gối đệm đã được thay mới hoàn toàn. Đường Lâm Thâm còn đặc biệt gọi dịch vụ dọn dẹp đến quét dọn sạch sẽ từ trong ra ngoài căn phòng.

Anh đã sớm dự đoán được kết quả này, cũng chuẩn bị tâm lý rất nhiều.

"Ngủ thôi." Đường Lâm Thâm bế ngang người Lộ Đinh, nhẹ nhàng đặt cậu lên giường.

Giường rất mềm, cũng rất ấm. Lộ Đinh nhích người một chút, không cẩn thận động vào vết thương ở chân: "Á... đau quá."

"Đừng cử động linh tinh." Đường Lâm Thâm hạ giọng, anh nghiêng mặt, đầu mũi chạm vào tai Lộ Đinh: "Không nỡ để tôi đi rồi à?"

Bị anh cọ tai như vậy, Lộ Đinh không khỏi ngứa ngáy, cậu trốn ra sau: "Anh ơi, cái giường này êm thật."

Đường Lâm Thâm nhịn cả một đêm, giờ mới mập mờ nửa đùa nửa thật nói ra suy nghĩ trong lòng: "Giường của tôi còn êm hơn, muốn thử không?"

Lộ Đinh buông cổ anh ra chui tọt vào trong chăn, cậu hừ một tiếng, không nói lời nào.

"Nai nhỏ." Đường Lâm Thâm đứng thẳng người liếc nhìn cậu: "Vậy tôi đi nhé?"

Lộ Đinh trùm chăn gật đầu.

Đường Lâm Thâm xoay người rời đi, nhưng không đi xa. Anh dừng lại ở cửa, tựa vào khung cửa kiên nhẫn chờ đợi.

Không nghe tiếng động gì nữa, Lộ Đinh len lén thò nửa cái đầu ra ngoài.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt Đường Lâm Thâm tràn đầy sự vui vẻ.

"Nai nhỏ, em đang trốn tôi đấy à?"

Má Lộ Đinh ửng đỏ: "Không... không có."

Đường Lâm Thâm không nhúc nhích, anh nhướng mày hỏi tiếp: "Thế sao chưa ngủ?"

"Anh ơi." Lộ Đinh mím môi, trông tội nghiệp vô cùng: "Em muốn gội đầu."

Lộ Đinh nằm viện hơn một tháng, không được tắm rửa tử tế, càng không được gội đầu. Giống như đang ở cữ vậy, không được hứng gió, không được đụng nước, cực kỳ khó chịu, mà cậu lại ngại không dám nói.

Giờ nhịn không nổi nữa, đành làm nũng với Đường Lâm Thâm.

Đường Lâm Thâm như lạc vào mê cung trong tiếng gọi "anh ơi" của Lộ Đinh, cổ họng anh hơi động đậy, sau đó ung dung bước lại gần.

"Được." Đường Lâm Thâm lại bế Lộ Đinh lên, như cách anh đã bế cậu ban nãy: "Tôi đưa em đi gội đầu."

Phòng ngủ phụ không có nhà vệ sinh riêng, nên anh đưa cậu vào phòng ngủ chính. Cửa phòng vừa đóng lại, cả thế giới như bị ngăn cách ngoài kia.

Tiếng máy sưởi trong phòng tắm vang lên nhè nhẹ, khiến Lộ Đinh đang căng thẳng cũng dần dịu xuống.

Đường Lâm Thâm thay bộ đồ ngủ cho cậu, bộ đồ ngủ này có hơi rộng. Anh nói đỡ: "Lúc đi siêu thị quên mua đồ ngủ, em tạm mặc đồ của tôi nhé."

Thật ra không "tạm" chút nào, áo rộng thùng thình, mặc lên người có cảm giác lạnh lẽo.

Lộ Đinh lại muốn gọi "anh ơi" nữa. Đường Lâm Thâm sợ mình không chịu nổi, bèn nhanh tay bóp nhẹ gáy cậu: "Cúi đầu xuống một chút."

Lộ Đinh ngoan ngoãn nghe lời mà "dạ" một tiếng.

Nước bắt đầu chảy xuống, hơi nước mù mịt bao trùm căn phòng. Đường Lâm Thâm hỏi: "Nai nhỏ, nước nóng không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!