Mỗi lần hôn Khổng Lê Diên, Phó Đinh Lê đều cảm thấy, nàng xứng đáng là một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ.
Một tác phẩm đủ để được ví như trận bão tuyết điên cuồng và dữ dội, bất ngờ đổ ập xuống một vùng đất chưa bao giờ biết đến mùa đông.
Để rồi từ đó, khuấy đảo tất cả đến long trời lở đất.
"Không phải cậu thích Khổng Lê Diên đến sắp điên rồi sao?"
Giọng một cô gái lạ vang lên, xuyên qua cả tiếng rít của đoàn tàu điện ngầm, "Sao bây giờ Khổng Lê Diên khó khăn lắm mới đến Thượng Hải đóng phim, mà cậu lại không đi ngắm người thật một lần..."
Một giọng nữ khác đáp lời, "Còn không phải tại lão sếp chó má không cho nghỉ hay sao!"
Cuộc trò chuyện vụn vặt xen lẫn chút oán hờn lọt vào màng nhĩ. Nghe được một nửa, Phó Đinh Lê đeo tai nghe vào, tiếng ồn ào lập tức trở nên xa xăm. Cô lơ đãng bám vào chiếc tay nắm, cả người chìm trong cơn mê màng.
Cơn cảm mạo khiến cô chẳng khác nào một con cá ươn, bị treo lơ lửng trên chiếc tay nắm lạnh băng của tàu điện ngầm, cố gắng hít thở thứ dưỡng khí chẳng mấy trong lành giữa đám đông chen chúc.
"Cạch" một tiếng, có thứ gì đó nhanh chóng rơi xuống gần đấy.
Phó Đinh Lê cúi đầu, là một cuốn tạp chí còn mới tinh. Người phụ nữ trên trang bìa có mái tóc đen gợn sóng như rong biển, đôi hoa tai ngọc trai trắng nền nã. Gương mặt đậm nét trời sinh của nàng được ánh sáng xanh lam chiếu vào, tạo nên một vẻ đẹp sâu thẳm đầy mê hoặc.
Một vệt sáng từ bên ngoài toa tàu rít qua, hắt lên đường nét mềm mại của người phụ nữ ấy, khiến nàng trông như một pho tượng Hy Lạp cổ đại, kiêu kỳ mà ẩn chứa tâm tình.
Một chàng trai đội mũ lưỡi trai bên cạnh liếc qua bìa tạp chí, buột miệng bằng giọng Thượng Hải, "Ồ, Khổng Lê Diên kìa."
Phó Đinh Lê mơ màng ngước mắt. Giữa đám đông, một người phụ nữ lạ mặt chen tới, vẻ mặt đầy xót xa nhặt cuốn tạp chí lên, lẩm bẩm "Đây là cuốn tôi mới mua đấy", ống tay áo rộng thùng thình của cô ta che khuất cả gương mặt Khổng Lê Diên.
Tàu điện ngầm vừa hay đến trạm, Phó Đinh Lê dời tầm mắt đi nơi khác. Cánh cửa "keng" một tiếng mở ra, đập vào mắt là một tấm biển quảng cáo khổng lồ. Trên đó, Khổng Lê Diên quàng chiếc khăn màu xanh lam mà nàng làm đại diện, mày mắt hơi nhướng lên, như đang thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người bằng vẻ quyến rũ sâu thẳm và nét lười biếng ngây thơ không bao giờ phai nhạt trong đáy mắt.
Tựa như một vòng xoáy được dệt nên từ những điều mâu thuẫn.
Giai điệu trong tai nghe ngưng lại một giây, Phó Đinh Lê chậm rãi buông tay, hòa vào dòng người đông đúc hướng về phía cửa ra.
Chỉ trong một thoáng, đám đông đã kéo dải những đường nét sắc sảo trên gương mặt người phụ nữ ấy, cùng với vẻ đẹp kinh tâm động phách kia, thành một làn sương mờ ảo, xa xăm.
Khi đến trung tâm thương mại, Lý Duy Lệ, người bạn học cũ hẹn Phó Đinh Lê gặp mặt, vẫn chưa tới. Kể từ sau khi mẹ cô đầu tư thất bại, gia đình phá sản và ngập trong nợ nần, còn cô thì rút vốn khỏi phòng làm việc, đây là người bạn duy nhất còn chủ động liên lạc với cô.
Phó Đinh Lê tìm một tiệm thuốc, sụt sịt chiếc mũi đang đặc nghẹt như có đá bên trong rồi mua một vỉ thuốc cảm. Sau đó, cô ghé vào siêu thị tiện lợi, tiện tay vớ lấy một chai nước và giật mình dừng bước khi đang định trả tiền.
Cô đăm đăm nhìn người đại diện trên chai nước khoáng hồi lâu.
"Cô gái, muốn đổi loại khác không?" Anh nhân viên thu ngân đeo kính tròn chủ động hỏi, "Em không thích Khổng Lê Diên à?"
Phó Đinh Lê liếc nhìn lên kệ hàng, cả một dãy chai nước đều in hình chân dung của Khổng Lê Diên.
"Cũng không phải là không thích," cô đáp trong lúc trả tiền.
Dòng người trong trung tâm thương mại cuồn cuộn như thác lũ, giăng ra một tấm lưới vô hình, siết chặt lấy hơi thở vốn đã khó khăn của Phó Đinh Lê.
Đến quán cà phê đã hẹn, Phó Đinh Lê xin bà chủ một ly nước ấm để pha thuốc, còn chai nước khoáng in hình Khổng Lê Diên thì đặt sang một bên. Phó Đinh Lê nhắm mắt, thu mình trên ghế, kéo chặt chiếc áo khoác. Đôi chân cô co lại dưới gầm ghế, hai tay đút vào túi áo lạnh băng để tìm hơi ấm.
Xuyên qua những khoảng lặng của giai điệu trong tai nghe, tiếng video từ bàn bên cạnh cứ thế len lỏi vào tai cô:
"Nếu có thể đổi đời, bạn muốn trở thành ai nhất? Câu trả lời của tôi đương nhiên là, Khổng Lê Diên!"
"Mẹ là 'bạch nguyệt quang' đã qua đời của giới giải trí, những vai diễn kinh điển thời trẻ của bà đến nay vẫn sống động trong các video tổng hợp mỹ nhân; bố là ảnh đế, chuyện tình của hai người đến giờ vẫn là một giai thoại được lưu truyền."
"Còn bản thân Khổng Lê Diên, gương mặt điện ảnh với những đường nét sâu sắc, 6 tuổi đã lộ diện trong bộ phim kinh điển 《 Cuộc Đời 》. Tưởng chừng cô ấy sẽ bước chân vào giới giải trí làm một ngôi sao nhí thì lại chọn chuyên tâm học hành. 24 tuổi, sau khi tốt nghiệp thạc sĩ quản trị kinh doanh tại một trường đại học danh tiếng ở California, cô ấy mới tái xuất trước mắt công chúng. Bộ phim đầu tay cùng năm chỉ với một cảnh quay đã khiến người xem kinh ngạc.
Sau đó, bộ phim 《 Bão Đông 》 giúp cô ấy đoạt giải diễn viên mới xuất sắc, chính thức bước chân vào giới điện ảnh. 25 tuổi, vai chính trong 《 Sách Lam 》 đã tạo nên một làn sóng mua sắm khăn quàng cổ màu xanh trên toàn quốc. 26 tuổi, nhờ bộ phim trinh thám 《 Nghịch Biện 》 mà trở thành 'đỉnh lưu' đúng nghĩa của giới giải trí. 27 tuổi, lại diễn trong bộ phim 《 Ký Ức Bắt Đầu 》, một mình đóng hai vai và được đề cử Ảnh hậu. Hai mươi tám tuổi, ra mắt chưa đầy bốn năm, quảng cáo đã phủ sóng hơn nửa Trung Quốc, một ngôi sao lớn nhà nhà đều biết..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!