Chu Túy Túy ngẩn người trong nháy mắt, nhìn đôi mắt không chút kinh ngạc của Thẩm Nam mấy giây, sau đó một lần nữa ngồi lại ghế đẩu nhỏ, im lặng không nói.
Thẩm Nam cũng không giục cô, chỉ nhìn chằm chằm cô mấy giây, dời mắt đi, quay lại tìm một chỗ ngồi, móc bật lửa và thuốc lá từ trong túi ra, khi chuẩn bị châm lửa, anh lại nhìn Chu Túy Túy.
Tôi không ngại.
Thẩm Nam rũ xuống, lúc này mới châm lửa điếu thuốc trong tay, ngậm trong miệng.
Anh không có thói quen khác, chỉ có lúc nào mệt mỏi vô cùng mới hút thuốc để xốc lại tinh thần, mấy ngày trước sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Thẩm Nam đi theo báo cáo, nhân tiện xử lý mọi chuyện ổn thỏa, giao lại toàn quyền cho cảnh sát địa phương xử lý, lại quay về đội báo cáo, bị nhốt một buổi tối mới được thả ra.
Sau đó nhà cũng chưa kịp về, nhận được một cuộc điện thoại liền lập tức đến nơi này.
Trong tay anh kẹp điếu thuốc, khói trắng một vòng, khói thuốc bay từ bên phải sang bên trái, Chu Túy Túy ngửi phải khói thuốc, ánh mắt hơi lóe lên, nhưng cũng không lên tiếng.
Hai người ngồi cách nhau không xa ở trong vườn, không làm gì, cũng không nói gì, nhưng mà lại làm cho người ta cảm nhận được không khí giương cung bạt kiếm, một cảm giác căng thẳng khó hiểu xuất hiện.
Thu Thu và Ngải Trạch Dương vịn vào cửa, muốn nghe lén.
"Không phải cãi nhau chứ?" Thu Thu có chút lo lắng.
Cô bé thò đầu qua, ồ, không phải, rất ít khi nhìn thấy trên mặt chị có biểu tình khó coi như vậy, toàn thân tỏa ra hơi thở lạnh giá, làm cho người không dám lại gần.
Ngải Trạch Dương ở một bên nhìn, chau mày:
"Đừng lo lắng, không có chuyện gì đâu."
Anh ta đang muốn nói tiếp, hai người trong vườn đồng loạt nghiêng đầu, nhìn về phía hai người bọn họ.
Ngải Trạch Dương khụ một tiếng, sờ sờ chóp mũi, kéo cổ áo Thu Thu lôi đi.
Sau khi hai người rời đi, Chu Túy Túy mới giơ tay về phía Thẩm Nam.
Sao nào? Thẩm Nam nhướng mày, tránh điếu thuốc ra chỗ khác.
Cho tôi một điếu.
Thẩm Nam, ....
Thẩm Nam rũ mi, nhìn bàn tay nhỏ trước mặt, thon dài trắng nõn, vừa nhìn là biết đôi tay không làm nhiều việc nặng.
Nhưng thực ra không phải, Chu Túy Túy có làm việc, nhưng cô thích cái đẹp, bảo dưỡng kỹ càng hơn người khác rất nhiều.
Xác định muốn?
Chu Túy Túy lườm anh một cái, không đợi Thẩm Nam nói chuyện, trực tiếp sờ túi quần bên cạnh bắp đùi... Khi bàn tay mềm mại chạm vào bắp đùi rắn chắc, cả người Thẩm Nam cứng đờ, còn chưa kịp nói chuyện, Chu Túy Túy đã ghét bỏ đứng lên, nhíu mày một cái:
"Anh có thể phối hợp một chút được không?"
Thẩm Nam muốn cười, cái người này đã trực tiếp cướp, lại còn cảm thấy mình không phối hợp.
Thẩm Nam hơi ngừng lại, vẫn phối hợp với Chu Túy Túy nghiêng sang một bên, Chu Túy Túy thuận thế luồn tay vào, lấy bao thuốc và bật lửa từ trong túi ra, bỏ vào trong tay, rút ra một điếu, ngậm lên miệng, xoay bật lửa một vòng hoàn mỹ, sau đó mới châm lửa.
Tư thế và dáng điệu hút thuốc, so với Thẩm Nam còn thuần thục hơn.
Hai người im lặng mà ngồi cạnh nhau hút thuốc, Chu Túy Túy ngẩng đầu nhìn bầu trời trên vườn lộ thiên, thấp giọng nói:
"Anh thấy thời tiết bên đó có tốt không?"
Cũng khá tốt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!