Chương 50: (Vô Đề)

Mãi cho đến khi Cao Trác không cẩn thận quẹo vào một khúc cua xuất hiện cách đó không xa, kinh ngạc hô lên một tiếng, làm cho những người khác đều lại đây.

Mà là đương sự, Chu Túy Túy và Thẩm Nam đang hôn môi, bởi vì quá mức trầm luân trong thế giới của hai người, do đó không phát hiện ra, hai người vừa diễn tiết mục thân thiết trước mặt mọi  người.

Một hồi lâu sau, Thẩm Nam mới khẽ hôn khóe miệng cô, ôm Chu Túy Túy xoay người, nhìn mấy tên nhãi ranh cách đó không xa, cảnh cáo trong mắt, vô cùng rõ ràng.

Cao Trác theo bản năng rùng mình một cái, lôi kéo Tiểu Đồng chạy nhanh như chớp.

Mà sau ngày hôm nay, trong đội xuất hiện tin đồn mới về đội trưởng.

Trước kia mọi người đều cảm thấy quan hệ của Thẩm Nam và bà xã không tốt, chưa từng xuất hiện, cũng không show ân ái, thậm chí bà xã của anh còn không muốn ăn cơm với bọn họ, có thể là không thích đội trưởng Thẩm, hoặc là khinh thường anh.

Sau ngày hôm nay, mọi người liền liên tục phủ nhận tin đồn này.

Mấy đồng đội đã nhìn thấy đội trưởng Thẩm và bà xã thân thiết sôi nổi tỏ vẻ, tình cảm của đội trưởng bọn họ và bà xã rất tốt đó! Nếu không phải bận tâm còn ở bên ngoài, hai người bọn họ đã sớm củi khô bốc lửa rồi.

Đương nhiên tin đồn này có phải là thật không, mọi người cũng không biết, mà Chu Túy Túy, tự nhiên cũng không biết......

Hai người ôm nhau một lúc sau, hưởng gió lạnh buổi tối, thân thể nóng bỏng của Thẩm Nam mới từ từ dịu xuống.

Chu Túy Túy mặt đỏ như máu, duỗi tay đẩy bả vai anh, cắn môi dưới: Bây giờ về chứ?

Thẩm Nam liếc nhìn cô một cái, cong môi trêu chọc: Thẹn thùng?

Chu Túy Túy liếc mắt nhìn anh: Không.

Cô sẽ không thừa nhận mình thẹn thùng đâu.

Thẩm Nam nhướng mày, cũng không vạch trần cô. Sau khi bình tĩnh một chút, liếm liếm môi, nắm tay Chu Túy Túy trở về.

Sau khi về, mọi người đều không có gì khác thường, cũng không có biểu tình hay cảm giác không thích hợp nào, chỉ hỏi hai người muốn ăn gì.

"Đội trưởng mau tới đây, bên này xong rồi."

Thẩm Nam xì một tiếng, nhướng mày: Được, tới ngay.

Thẩm Nam nắm tay Chu Túy Túy qua, nhìn thịt nướng trước mặt, vừa lòng gật đầu:

"Nhìn cũng không tồi."

Chu Túy Túy vô cùng ngạc nhiên, nhìn mấy người đang nướng thịt trước mặt mình: Tôi thử một chút.

Chị dâu ăn đi.

Thẩm Nam cầm một xâu thịt đến bên miệng Chu Túy Túy, Chu Túy Túy cắm thử một miếng, rất ngon. Mắt cô sáng lên, nhìn về phía mấy người đang đợi được khen trước mặt, không ngừng gật đầu nói:

"Rất ngon, tay nghề của mọi người giỏi quá."

Mấy người ngượng ngùng cười nói:

"Rốt cuộc cũng thường xuyên dã ngoại, mấy cái khác thì không biết, nhưng loại này tóm lại cũng phải luyện tập, bằng không bên ngoài sẽ không có đồ ăn, đói chết."

Thật sự như thế.

Bọn họ thường xuyên huấn luyện dã ngoại, kỹ năng sinh tồn bên ngoài khá tốt, ở bên ngoài huấn luyện dã ngoại cũng rất buồn tẻ, mỗi người đều chỉ có thể dựa vào đồ ăn bữa trưa bữa tối để an ủi bản thân, cho nên dần dần, trên phương diện nấu cơm dã ngoại này, đều học không tồi.

Chu Túy Túy bật cười, cầm bia ở một bên hướng về phía mọi người, khẽ cười nói:

"Mọi người vất vả rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!