Chương 49: (Vô Đề)

Cao Trác nhìn Chu Túy Túy trước mặt, vẻ mặt khó có thể tin:

"Cô nói cái gì? Cô và đội trưởng của bọn tôi... là vợ chồng?"

Chu Túy Túy gật đầu, vừa định trả lời, Thẩm Nam liền xuất hiện phía sau Cao Trác, nắm cổ áo anh ta kéo người về phía sau, rất nghiêm túc hỏi: Có vấn đề gì không?

Cao Trác: ......

Này quá có vấn đề ý chứ, được không?

Cao Trác nhìn hai người đứng song song trước mặt, vẫn không thể tin được đây là sự thật.

Nhưng cố tình, bọn họ đứng chung một chỗ, vô cùng xứng đôi.

Ohhh shit! Sao lúc trước anh ta không nhận ra điểm này???? Vì sao???????

Cao Trác tức giận nhìn Thẩm Nam, nghiến răng nghiến lợi, hỏi:

"Đội trưởng, sao lúc trước anh không nói cho tôi biết?"

Nếu nói cho anh ta biết, lấy đâu ra lắm hiểu lầm như vậy?????

Thẩm Nam nhướng mày, nhàn nhạt liếc anh ta:

"Tôi cho rằng cậu không ngốc như vậy. Nhưng không nghĩ đến, thật sự ngốc bạch như vậy. Cao Trác căm giận nói:"Anh đừng có mà tiến hành công kích thân thể.

"Thẩm Nam hừ lạnh một tiếng, lười so đo với anh ta:"Bọn Trần Duệ Phong đều nhận ra.

"Ngụ ý, thật sự là cậu quá ngốc nghết!!!! Cao Trác:"!!! Vậy tại sao bọn họ lại không nói cho tôi?Cậu hỏi tôi?

"Thẩm Nam hỏi lại. Cao Trác:"......

"Rất uất ức, khen ngược cho anh ta vẫn còn ở chỗ này buồn rầu thối ruột, còn luôn tự suy nghĩ nên nói với Chu Túy Túy như thế nào, mới không mất mặt đội trưởng. Anh ta ngước mắt, nhìn hai người này, hừ một tiếng, xoay người rời đi. Chu Túy Túy:"......

"Chu Túy Túy nhìn bóng dáng rời đi của Cao Trác, dở khóc dở cười:"Sao anh lại nói chuyện với Cao Trác như vậy???

"Thẩm Nam bật cười, nhéo nhéo mi tâm nói:"Không nghĩ đến cậu ta sẽ tức giận.Không nói rõ ràng."

Kỳ thật hai người cũng cảm thấy không có gì mà phải nói cả, có thể nhìn ra được tự nhiên sẽ nhìn ra, có manh mối cũng sẽ tự đến hỏi, giống như Trần Tĩnh, liền hỏi Chu Túy Túy có phải Thẩm Nam là chồng cô không, Chu Túy Túy cũng rất thành thật mà trả lời.

Mà Trần Duệ Phong cũng là vì nghi ngờ, nên đã đi hỏi Thẩm Nam, đây là Chu Túy Túy biết được. Bởi vì cả buổi chiều, ánh mắt Trần Duệ Phong nhìn cô đều có chút khác thường, cho nên hẳn là đã biết.

Thẩm Nam nhướng mày, khẽ cười:

"Không có việc gì, đợi lát nữa là nghĩ thông giờ."

Anh nói:

"Cũng không thể ngốc như vậy mãi được."

Chu Túy Túy dở khóc dở cười, liếc mắt nhìn Thẩm Nam:

"Anh cũng hơi hư nhé."

Em không thích? Thẩm Nam cúi đầu, mỉm cười nhìn cô.

Thích nha. Chu Túy Túy cười nói:

"Đàn ông không xấu phụ nữ không yêu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!