Chương 47: (Vô Đề)

Anh ta nghĩ nghĩ, hậu tri hậu giác nói:

"Yên tâm đội trưởng, tôi tuyệt đối không làm trái với kỷ luật, tuyệt đối sẽ không làm loạn quan hệ nam nữ trong đội, tôi đảm bảo sau khi bọn họ huấn luyện xong mới theo đuổi."

Thẩm Nam cười như không cười mà liếc nhìn anh ta một cái, không nói nữa.

Cao Trác bị ánh mắt này nhìn, da đầu tê dại, nhưng lại không hiểu vì cái gì. Anh ta muốn hiểu rằng là do đội trưởng coi trọng người đó, nhưng nghĩ kỹ lại, cảm thấy không có khả năng.

Đội trưởng của anh ta tuy rằng không bằng anh ta, cũng không quá giỏi, nhưng ít nhất nhân phẩm còn được, sẽ không làm ra chuyện ngoại tình trong khi đang kết hôn. Vừa nghĩ đến lời này, Cao Trác lại nhớ đến lời đồn trong đội.

Tuy rằng mọi người đều biết Thẩm Nam có bà xã, nhưng cũng chưa từng thấy, hơn nữa, mọi người còn nói Thẩm Nam và bà xã tình cảm không tốt lắm, cho nên mới không muốn gặp mặt đám bạn bè của anh.

Hơn nữa lần trước, đã nói là sẽ cùng nhau ăn cơm, nhưng lại có việc đột xuất không đến, tuy rằng mọi người cũng không để ý, người thì luôn có việc gấp, chỉ là kết hợp với đủ loại tình hình lúc trước mà nói, Cao Trác cảm thấy tình cảm của vợ chồng Thẩm Nam không tốt.

Nghĩ, Cao Trác như đã thấu hiểu, thở dài vỗ vỗ bả vai Thẩm Nam tỏ vẻ an ủi.

Thẩm Nam:

".... Đừng có nghĩ đến việc khi huấn luyện động chân động tay với người ta." Anh cảnh cáo nhìn Cao Trác:

"Huấn luyện nghiêm túc cho tôi!"

Rõ! Cao Trác không ngừng đáp ứng.

"Nếu không anh đến chào hỏi một cái?"

Thẩm Nam hơi híp mắt nhìn người ngày càng đến gần, dừng một chút nói:

"Tôi giới thiệu sơ qua, còn lại anh làm."

Để anh huấn luyện cho Chu Túy Túy, phỏng chừng không thể nhẫn tâm. Huống chi mới bắt đầu đã nói giao cho Cao Trác huấn luyện, Thẩm Nam cũng có công việc khác cần làm, cho nên, nhiệm vụ này vẫn để cho Cao Trác làm.

Cao Trác đáp lời: Rõ.

Hai mươi phút vừa đến, xuất hiện tại chỗ chỉ có ba người con gái và hai người đàn ông, Cao Trác cong môi cười lạnh.

Anh ta híp híp nhìn về mấy người đàn ông cách đó không xa đang chạy chậm rì, nói to:

"Mấy người là đàn bà hay sao! Đi chậm như vậy, theo tốc độ này của mấy người, khi chúng ta cứu người cũng không kịp rồi! Nhanh lên!!!"

Nhanh như chớp, chín người đều tụ tập đầy đủ, chỉ còn ba cô gái.

Một lát sau, ba người kia chậm rề đi vào đội ngũ.

Đoàn người áo ngụy trang mặc lỏng lẻo, không nghiêm túc một chút nào, tay chân lại không yên mà động suốt. Cao Trác nghiêm túc nhìn đám người trước mặt.

Chẳng qua ánh mắt của nhóm người này, toàn bộ đều rơi vào người đàn ông đằng sau anh ta.

Mấy người con gái không quen biết Thẩm Nam đều cảm thán, ánh mắt lóe lên..... Không nghĩ rằng trong bộ đội, cũng có một người đàn ông chất lượng như vậy.

Mà Chu Túy Túy, mới vừa nãy khi chạy đã thấy được Thẩm Nam, Lâm Hựu cũng thấy được, còn cố ý nhìn cô, nhưng hai người cũng không nói gì. Bây giờ con đang huấn luyện, Chu Túy Túy không có khả năng tiến lên chủ động chào hỏi Thẩm Nam, công là công, tư là tư, điều này cô vẫn rõ ràng.

Đương nhiên, ngầm làm thì không nhất định.

Chu Túy Túy ngước mắt, vành mũ đè nặng giữa trán cô, nhìn về phía người đàn ông kia.

Người đàn ông đứng cách đó không xa, hai tay đặt sát mép quần, vô cùng tiêu chuẩn, vành mũ che đi nửa non khuôn mặt anh, cả người thẳng tắp đứng nơi đó, khí thể không dung từ chối.

Ánh mắt anh lạnh nhạt nhìn về phía này, khi đối diện với tầm mắt của Chu Túy Túy, tạm dừng một giây, sau đó nhanh chóng chuyển đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!