Chương 44: (Vô Đề)

Bọn họ đi rồi, mọi người trong tòa soạn mặc dù thảo luận hồi lâu, nhưng cũng dần dần an tĩnh lại, nhưng mà, Chu Túy Túy lại thanh nhàn hơn rất nhiều, mỗi ngày ngoại trừ làm việc, cũng không cần phải đấu trí đấu dũng nữa.

Nói thật, cô cũng không thích ngươi lừa ta gạt của thương trường.

Chu Túy Túy càng hướng về cuộc sống đơn thuần tự do hơn.

Cô rất ghét người bị lợi ích làm cho  mờ mắt. Người, cho dù làm cái gì cũng phải có điểm mấu chốt.

Người đi rồi, công việc, cuộc sống của Chu Túy Túy lại an tĩnh hơn rất nhiều, thỉnh thoảng nghe chút bát quái, buổi tối về nhà gọi điện cho Thẩm Nam, cuộc sống khá dễ chịu.

Về chuyện tìm em gái, vẫn luôn có tin tức nhắn lại, manh mối ngày càng nhiều hơn, hy vọng trong lòng Chu Túy Túy cũng nhiều hơn.

Hôm nay, vừa mới tan tầm, Hạ Văn liền lái xe đến đón cô.

Xuy Xuy, lên xe.

Chu Túy Túy nhìn người trong xe, nói với đồng nghiệp bên cạnh, sau đó lên xe:

"Xem ra hôm nay tâm tình cậu không tồi nhỉ?"

Sau khi lên xe, Chu Túy Túy buồn cười liếc nhìn Hạ Văn, duỗi tay nhéo nhéo:

"Sao hôm nay lại sớm như vậy?"

"Gặp mặt với một tác giả, nên tan ca sớm."

Hạ Văn vẫn đi làm ở chỗ cữ, rốt cuộc đã quen thuộc với ông chủ, cũng không muốn đi nơi khác.

Nghe vậy, Chu Túy Túy nhướng mày, liếc nhìn cô: Đi quán bar?

Ăn gì trước đi. Hạ Văn nói:

"Ngải Trạch Dương có phải hẹn cậu nói chuyện ở quán bar?'"Ừm.

"Chu Túy Túy gật đầu, thấp giọng nói:"Chắc anh ấy buổi tối mới đến, chúng ta có thể đến xem trước.Được."

Sau khi hai người ăn cơm xong, mới đến quán bar quen thuộc, vừa đến cửa, liền bị sự xa hoa trụy lạc của quán bar làm cho hoảng hốt. Nói thật, Chu Túy Túy đã thành thật một đoạn thời gian, cũng chưa đến quán bar bên này.

Trong lúc nhất thời, có chút xa lạ.

Hạ Văn bật cười, nhìn động tác nhỏ của cô:

"Sao cậu lại lúng túng?"

Chu Túy Túy trừng mắt nhìn cô ấy, rất cạn lời nói:

"Dạo gần đây theo đội trưởng Thẩm nhà mình mà thành thật, rất lâu không đến quán bar."

Hạ Văn vẫn cười, kéo cánh tay cô hỏi:

"Vậy hưởng thụ cuộc sống bây giờ? Hay là thích kích thích?"

Hưởng thụ. Chu Túy Túy im lặng một lát, thấp giọng nói:

"Nhưng cũng thích kích thích."

Cô nghĩ nghĩ, trên mặt có nụ cười, nhìn Hạ Văn nói:

"Thẩm Nam sẽ cho mình cuộc sống kích thích, cũng sẽ cho mình hưởng thụ cuộc sống tự do tự tại."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!