Buổi tối hôm qua, đối diện một khách sạn nổi tiếng đã xảy ra một vụ tai nạn nghiêm trọng, một chiếc ô tô từ bên đường nhỏ chạy vọt đến, phanh không ăn dẫn đến đâm vào một chiếc xe hơi màu đen khác.
Mặc dù chiếc xe màu đen đã nhanh chóng tránh vị trí nguy hiểm, nhưng vẫn bị đụng vào.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ.
Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Uỳnh một tiếng, làm cho tất cả mọi người xung quanh đều cảm thấy sợ hãi, ngay cả những người đang ngủ trong khách sạn, cũng bị tiếng đâm xe và tiếng xe cảnh sát làm cho cả đêm không thể ngủ.
Khi xe đâm qua, Chu Túy Túy đã nhìn thấy, vừa hay ngồi trên ghế lái, ngay lập tức khởi động xe muốn tránh đi, nhưng cũng không thể tránh, chỉ mấy giây, xe vẫn bị đâm lật, cửa thủy tinh của xe vang lên, vỡ vụn hoàn toàn.....
Khi Thẩm Nam đến bệnh viện, người còn đang hôn mê, không có vấn đề gì quá lớn, nhưng trầy da khá nặng, giữa trán còn bị mảnh thủy tinh sượt qua. Sau khi Thẩm Nam đến phòng bệnh nhìn Chu Túy Túy, mới xoay người đến văn phòng bác sĩ hỏi thăm.
Khi quay ra, Lục Gia Tu đã đến rồi.
Đọc Full Tại
Tra được? Âm thanh của Thẩm Nam trầm trầm, như là đang đè nén một loại tức giận nào đó.
Lục Gia Tu lắc đầu:
"Chỉ có video, video này là tôi tìm người tìm được." Anh ta nhìn về phía Thẩm Nam sắc mặt nặng nề, có chút kinh hồn táng đảm, nói thật, đã rất nhiều năm Lục Gia Tu không nhìn thấy sắc mặt này của anh.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành.
Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lần trước nhìn thấy, đã là rất nhiều năm về trước.
Thẩm Nam là người không dễ tức giận, bình thường là những việc nhỏ, anh sẽ không tức giận, thỉnh thoảng còn giúp người điều tiết mấy câu, nói đùa một chút. Nhưng chỉ cần anh vừa tức giận, tất cả mọi chuyện đều không thể khống chế.
Đừng nói đến người khác, ngay cả người cùng nhau lớn lên với anh là Lục Gia Tu còn cảm thấy hơi sợ.
Thẩm Nam rũ mắt nặng nề xem: Đưa cho tôi xem.
Chị dâu thế nào?
Còn đang hôn mê. Anh lời ít ý nhiều nói:
"Bác sỹ nói không có vấn đề gì lớn, nhưng tay và mặt đều bị trầy da."
Lục Gia Tu nhẹ nhàng thở ra một hơi: Tôi vào xem.
Ừ.
Hai người cùng nhau vào phòng bệnh, sau khi nhìn thấy bộ dáng kia của Chu Túy Túy, cuối cùng Lục Gia Tu cũng biết tại sao Thẩm Nam lại tức giận như vậy.
Bộ dáng bây giờ của Chu Túy Túy... Nhìn đến đau lòng, trên mặt có không ít vết thương, cánh tay càng nhiều hơn, hơn nữa cả người trong trạng thái hôn mê, sắc môi trắng bệch, không chút huyết sắc.
Trên gương mặt trắng nõn kia, lúc này đều là vết xước, tuy rằng đã rửa sạch, nhưng nhìn vẫn làm cho người ta run sợ.
Anh ta nhíu mày, nhìn về phía Thẩm Nam.
Thẩm Nam cầm một cốc nước, khẽ chạm vào làm ướt cánh môi khô khốc của Chu Túy Túy, mới ngồi xuống một bên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!