Chương 36: (Vô Đề)

Không cần khắc chế.

Giữa hai người bọn họ, đều là thuận theo tự nhiên.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Sau khi kết thúc, Chu Túy Túy duỗi tay chọc chọc bả vai Thẩm Nam, có chút mệt, nhưng vẫn cố chống mí mắt mà nói chuyện.

"Có phải anh tâm tình không tốt không?"

Lúc trước không cảm nhận được, nhưng mới lúc nãy... Chu Túy Túy nhận ra trong chuyện kia Thẩm Nam khá dùng sức, tuy nói không đến quá mức, nhưng cũng có thể cảm nhận ra không giống những lúc bình thường, ít nhất không dịu dàng như trước.

Người đàn ông này, loại dịu dàng ở trên giường của anh, không giống bình thường. Anh có thể hết sức đi lấy lòng bạn, làm cho bạn vui vẻ. Chu Túy Túy có chút không thích ứng, Thẩm Nam có thể nhận ra được, nhưng đêm nay, anh lại không có.

Hẳn là nói phản ứng chậm chạp hơn rất nhiều lần. 

Đọc Full Tại

Bản thân Chu Túy Túy chính là người tâm tư mẫn cảm, mặc dù bây giờ đã buồn ngủ vô cùng, cũng không nhịn được muốn hỏi.

Thẩm Nam hơi giật mình, không nghĩ tâm tư cô sẽ tinh tế như vậy, hơi dừng một chút, ôm người vào trong ngực, ừ một tiếng: Có một chút.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành.

Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ.

Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Vì sao?

Thẩm Nam không lên tiếng.

Chu Túy Túy hiểu rõ, duỗi tay ôm hắn, vùi đầu vào cổ anh nói:

"Không muốn nói thì tạm thời không nói." Cô nhẹ nhàng dán lên cổ anh, khẽ cắn một cái:

"Ngủ đi, ngủ một giấc là tốt rồi."

Được. Thẩm Nam ôm người chặt hơn.

Chu Túy Túy nói xong câu cuối cùng liền ngủ mất, quá mệt mỏi. Mà Thẩm Nam, tinh thần lại tốt lên một chút.

Anh nhìn chằm chằm người trong ngực hồi lâu, mới nghiêng đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ. Màn che trong phòng đã kéo lại kín mít, nhưng cửa sổ vẫn còn một chút khẽ hở, gió bên ngoài tùy ý thổi vào, lay động bức màn, thành những gợn sóng.

Thẩm Nam nhìn chằm chằm hồi lâu, mới dùng cánh tay khác mà Chu Túy Túy không gối lên, gác xuống dưới gáy, ánh mắt sâu xa, hoàn toàn không biết đang suy nghĩ gì.

Chuyện mà Chu Túy Túy hỏi, không phải không thể nói. Chỉ là tạm thời không biết nên nói thế nào.

Thẩm Nam rũ mắt, nhìn gương mặt cô ngủ thật lâu, cúi đầu hôn xuống một cái rất nhẹ.

-

-- Hẳn là, cũng là lúc cần phải đối mặt rồi.

***

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!