Chương 34: (Vô Đề)

Thẩm Nam cười khẽ, ngậm môi cô khẽ hôn, thấp giọng hỏi: Còn uống nữa hả?

Chu Túy Túy: ....

Đến cuối cùng, hai người đứng ở sân thể dục, dùng cách đút cho nhau, uống hết một chai nước. Đương nhiên, rơi rớt xuống cổ, chắc phải 1/5.

Cách đó không xa có người ồn ào, nhưng bọn họ không hề để ý, có chút không kiêng nể gì.

Nhưng mà cũng không đến mức quá làm càn, không lâu sau, Thẩm Nam và Chu Túy Túy rời khỏi sân thể dục. Lúc này vẫn còn khá sớm, không quá muộn.

Đói bụng không?

Chu Túy Túy a một tiếng, quay đầu nhìn về phía anh:

"Không đi dạo sao? Chỉ đi khu dạy học và sân thể dục?"

Thẩm Nam cong môi cười:

"Còn buổi chiều và tối, anh dẫn em đi ăn trước?"

Cũng được.

Hai người nhìn nhau, Thẩm Nam duỗi tay, nhẹ nhàng vuốt tóc Chu Túy Túy, dẫn cô đến quán cơm hồi cấp ba mình hay ăn.

Thẩm Nam giới thiệu những quán hàng bên ngoài trường học cho Chu Túy Túy, bây giờ là cuối tuần, mấy cửa hàng đều mở cửa, nhưng mà người ít hơn nhiều so với lúc đi học. Cửa hàng xung quanh khá nhỏ, hơn nữa rất lộn xộn, các loại đồ ăn vặt đều có.

Chu Túy Túy ngẩng đầu nhìn xung quanh một vòng, cảm thấy rất thú vị.

Trước kia khi cô đi học, cơ bản đều ăn cơm trong nhà ăn, sau khi tan học về nhà, tài xế nhà cô trực tiếp đến trường đón người, trên cơ bản mỗi ngày đều đúng giờ về nhà, thời gian không thể vượt qua nửa tiếng.

Sau này lớp 12, cô ở lại trường, mới thoải mái hơn một chút, nhưng mỗi buổi tối, đều bị gọi điện thoại kiểm tra.

Điện thoại kiểm tra là một chuyện, Chu Túy Túy là người thông minh, trèo tường ra ngoài rất nhiều lần đều không bị bắt, cũng không bị phát hiện.

Trong nhà có cách ở nhà, cô cũng có biện pháp đối phó của chính mình. Nhưng mà tự do tự tại giống như Thẩm Nam, quả thật không có.

Nghĩ nghĩ, cô cong môi cười.

Thẩm Nam rũ mắt, nhìn cô chằm chằm, dẫn cô vào một cửa hàng nhỏ:

"Đến bên này ăn đi, có cơm, có mỳ."

Được.

Trong mắt Chu Túy Túy không hề có sự ghét bỏ.

Thẩm Nam nói:

"Cửa hàng này đã mở nhiều năm rồi, hương vị không tồi, giá cả cũng phù hợp, ngày thường khi đi học bên này đều cần phải xếp hàng mới có thể ăn."

Cho dù ăn ở ngoài hay mang về, đều như vậy.

Nghe vậy, Chu Túy Túy ngẩng đầu nhìn một vòng, vị trí của cửa hàng thật sự rất nhỏ, trong tiệm có 6, 7 cái bàn, bên ngoài cửa cũng có mấy cái, nhưng do là cuối tuần, bàn ghế ở ngoài cửa đều đã dọn vào.

Cô gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, mi cong cong nhìn về phía Thẩm Nam:

"Vậy xem anh giới thiệu đi."

Được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!