Chương 25: (Vô Đề)

Ngải Trạch Dương, ....

Anh ta nhìn hai đại tôn Phật bên cạnh, nhìn thế nào cũng thấy không thích hợp.

Lập tức, anh ta nghĩ đến cô gái mà mình vừa thấy, nhướng mi lên hỏi:

"Xuy Xuy, cô gái mới chào hỏi với em là ai vậy?"

Này rõ ràng, là muốn gây sự.

Chu Túy Túy liếc nhìn anh ta một cái, nhìn Thẩm Nam, cười nhạo:

"Bạn cấp ba của chồng em."

Ngải Trạch Dương ý vị thâm trường a một tiếng, nhìn về phía cô:

"Anh và em cũng là bạn cùng trường."

.....

Cái này là sự thật, hai bọn họ thật sự học cùng trường, nhưng không phải là bạn cấp ba, mà là bạn đại học. Hơn nữa Hạ Văn, Chu Túy Túy và Ngải Trạch Dương là kiểu không đánh không quen. Lúc ban đầu không ai vừa mắt ai, không hiểu được sao lại chơi cùng nhau.

Khi đại học, Ngải Trạch Dương còn luôn miệng nói muốn theo đuổi Chu Túy Túy, sau khi bị Chu Túy Túy đánh cho một trận, mới chỉnh đốn lại không ít. Nhưng sự tích anh ta theo đuổi Chu Túy Túy, lúc ấy đã truyền khắp trường.

Trên thực tế, Ngải Trạch Dương cũng không tồi, khi đại học là kiểu đàn anh phong vân, nhìn cà phất cà phơ, nhưng thành tích lại không tồi, trong nhà có tiền, là phú nhị đại, mặt mũi ưa nhìn, mọi người đều cảm thấy anh ta có thể theo đuổi được mỹ nữ băng sơn, kết quả không ngờ đến, đến khi tốt nghiệp vẫn không theo đuổi được Chu Túy Túy, ngược lại trở thành anh em tốt.

Tuy rằng rất nhiều người hiểu lầm quan hệ của hai người, nhưng bọn họ đều rõ ràng, hai người tuyệt đối không thể.

Nhưng mà, thỉnh thoảng, Ngải Trạch Dương vẫn nói với người khác, mình là người theo đuổi Chu Túy Túy.

Nghe vậy, Chu Túy Túy cười nhạo một tiếng, nhìn Ngải Trạch Dương hai tay đút túi quần, hơi gật đầu, nhướng mày hỏi:

"Có phải vừa nãy đánh anh quá nhẹ không?"

Ngải Trạch Dương nghẹn họng, đối diện với ánh mắt kia, vội vàng thừa nhận:

"Không không không.... Đánh rất mạnh, nếu như em lại đánh nữa, khả năng anh sẽ thật sự chấn động não."

Chu Túy Túy trợn mắt, lạnh lùng nói: Lên xe, đưa anh về.

Em uống rượu.

"Chồng em không uống."

Ngải Trạch Dương: .....

Anh ta liếc mắt nhìn thần sắc Thẩm Nam, sắc mặt đen kịt, dường như nếu như anh ta dám nhiều lời thêm một chữ, liền xách anh ta lên đánh một trận, khụ một tiếng, Ngải Trạch Dương thành thật ngồi lên xe, nhìn về phía Thẩm Nam: Làm phiền.

Thẩm Nam nhếch mí mắt nhìn hai người đùa giỡn, nặng nề đáp một tiếng.

**

Đưa Ngải Trạch Dương về nhà, người này nói quá nhiều.

Vẫn luôn không ngừng nói chuyện với Chu Túy Túy:

"Xuy Xuy, chuyện đó của Hạ Văn, em định làm như thế nào?"

Chu Túy Túy nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn chằm chằm vào cảnh sắc vụt qua cửa sổ một lúc, mới ngẩng đầu nhìn gương chiếu hậu nhìn anh ta, im lặng một lúc mới nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!