Hôm đó là váy hai dây gợi cảm, hôm nay là áo ngủ bình thường ở nhà, có tay áo thì không tính, còn là cổ tròn, che hết xương quai xanh gợi cảm.
Nghe vậy, Chu Túy Túy cúi đầu nhìn quần áo chính mình một cái, tinh nghịch trong nháy mắt tràn đầy. Cô duỗi tay, ôm lấy cổ cho anh một ánh mắt, rất tự tin nói:
"Quyến rũ anh, không cần váy gợi cảm."
Trên thực tế, cô căn bản không nghĩ Thẩm Nam sẽ về lúc này.
Ánh mắt Thẩm Nam tối sầm lại, nặng nề nhìn cô chăm chú.
Chu Túy Túy nhướng mày cười, hôn anh một cái hỏi: Em nói đúng không?
Thẩm Nam nhìn người con gái dưới thân, vẻ mặt cô kiều mị, mênh mông mà nhìn anh chằm chằm, làm cho người nhìn ngo ngoe rục rịch.
Đúng vậy.
Thẩm Nam không hề ngoài ý muốn mà thỏa hiệp, cúi đầu hôn khóe môi cô: Em nói cũng đúng.
Chu Túy Túy cười, duỗi tay ôm lấy cổ anh, chủ động đáp lại.
Thẩm Nam cường thế ngậm lấy môi cô, không để lại một khe hở, như là đáp lại lời nói kia của cô.
Đúng vậy.
Cô không cần làm cái gì, cho dù là mặc kín mít, bản thân mình cũng bị cô câu dẫn, cũng bị cô làm cho quân lính tan rã.
Thẩm Nam cuốn lấy đầu lưỡi của cô, mút, hôn mạnh mẽ.
Chu Túy Túy cảm thấy hô hấp của mình sắp không còn rồi, mặt đỏ ửng, khi cảm thấy hít thở không thông, người đàn ông này lại dời trận địa, một đường hôn xuống.
Chu Túy Túy cảm thấy thân thể này không còn là của mình nữa, suy nghĩ đều bị chặt đứt, có chút ngốc, nhưng càng nhiều hơn là kích thích.
Chu Túy Túy căn bản không sợ Thẩm Nam.
Cô chính là muốn thả thính Thẩm Nam, muốn làm cho người đàn ông cứng rắn này vì mình mà động tình, nằm trên giường của mình.
Thân thể hai người nóng rực, dính sát vào nhau.
Nhịp tim của Chu Túy Túy nhanh hơn, giống như còn nhanh hơn so với lần trước, mặt cô đỏ bừng, bị Thẩm Nam hôn đến nỗi trong cổ khẽ ngâm nga.
Mềm mại êm tai.
Trong phòng rất yên tĩnh, chỉ có hô hấp của hai người đan xen với nhau, âm thanh bên ngoài, bọn họ căn bản không bị bất cứ ảnh hưởng nào. Hai người không chút kiêng kỵ mà hôn môi, làm tình.
Sau một hồi, quần áo bị ném dưới giường.
Khi Thẩm Nam hôn đến chỗ nào đó, Chu Túy Túy nắm tóc anh, không thể khống chế được âm thanh và suy nghĩ của chính mình, ngón chân cuộn chặt lại, căn bản không chịu nổi sự xấu xa của anh.
Thẩm Nam thật sự quá xấu rồi.
Mới vài lần đã có thể nắm được điểm nhạy cảm của Chu Túy Túy, thậm chí còn cố ý trêu chọc điểm nhạy cảm đó, toàn bộ biểu hiện đều vô cùng nhuần nhuyễn.
Trong phòng là tiếng hô hấp nặng nề của người đàn ông và âm thanh rên rỉ của người con gái, dây dưa bên nhau, âm thanh kia khi nghe được, làm cho người ta tâm tình nhộn nhạo.
Sau một lúc, Thẩm Nam lại một lần nữa đỡ người Chu Túy Túy, va chạm mạnh mẽ.
Âm thanh đứt quãng, nhỏ bé vang lên trong phòng.
Thật lâu không ngừng................
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!