Chương 23: (Vô Đề)

Nhưng thật ra cũng không phải là cố ý, tính ra thì là cố ý, lại không phải cố ý. Lúc đó Chu Túy Túy bị Thẩm Nam cắn một cái, tức quá liền trực tiếp cắn lại.

Kết quả Thẩm Nam không những không giận, thậm chí còn đè chặt gáy cô mà cắn mạnh hơn.

Lúc ấy không biết tại sao, đột nhiên nghe lời.

Đương nhiên, nếu Chu Túy Túy biết dấu răng của mình bị Thẩm Nam dùng để chứng thực mình không phải cẩu độc thân, vậy có lẽ cô càng mạnh bạo hơn. Dứt khoát để lại một dấu hôn chắc càng trực tiếp hơn.

Thẩm Nam lạnh lùng liếc mấy người Cao Trác, khoe khoang xong liền chuẩn bị rời đi.

Không phải. Cao Trác vẫn khó có thể tin vào những gì mình đã thấy, anh ta bất ngờ nói:

"Thẩm gia, cậu cũng quá lẳng lơ rồi!"

Ý tưởng như này, người bình thường sẽ nghĩ không ra!

Thẩm Nam mím môi, không phản ứng anh ta.

"Cho nên hội nghị giao lưu vào chiều tối, cậu thật sự không đi?" Cao Trác vì thuyết phục Thẩm Nam, chuyện quỷ quái gì cũng nói ra được:

"Có vợ cũng có thể đi nha, một mình ở trong đội chán biết bao! Qua ăn một bữa cơm, cũng không nhất định phải là xem mắt!"

Thật sự là như vậy.

Hoạt động giao lưu, không nhất định phải quen biết người.

Không đi. Thẩm Nam không hề do dự từ chối lần nữa, nhìn về mấy người sau mình, không chút để ý hỏi:

"Dạo này huấn luyện rất nhẹ nhàng?"

Cao Trác: ....

Anh ta kinh ngạc, vội vàng xoay người không ngừng chạy:

"Thẩm gia, cậu không đi thì không đi, anh em đi trước một bước."

Thẩm Nam nhìn bóng dáng chạy trốn của anh ta, xoay người đi về phía văn phòng.

***

Thẩm Nam sắp xếp cho Chu Túy Túy rất thỏa đáng, so với tưởng tượng còn thỏa đáng hơn rất nhiều, vừa mới nhìn thấy người đón, Chu Túy Túy liền cười.

Chu Túy Túy nhìn người đàn ông trước mặt, nghĩ nghĩ, sau mới hỏi: Bác sỹ Trình?

Trình Gia Niên cười nhạt, bộ dáng ôn tồn lễ độ:

"Chị dâu trí nhớ tốt thật."

Hai người gặp nhau một lần, là năm đó khi cô bị bệnh, Thẩm Nam tạm thời mang đến bệnh viện, lúc ấy Chu Túy Túy thật ra vẫn còn mơ màng, nhưng không ngờ rằng bây giờ còn nhớ rõ.

Chu Túy Túy cúi đầu, mỉm cười nói:

"Cái gì cũng bình thường, chỉ có trí nhớ khá tốt."

Mấy cái còn lại của cô không hề ưu tú như vậy, nhưng chỉ có trí nhớ, trên cơ bản xem qua thì không quên, nhìn mặt người cũng vậy. Lúc trước còn vì cái này, mà bạn bè trêu chọc nói cô rất thích hợp đi làm cảnh sát, lúc thẩm vấn phạm nhân chắc chắn rất lợi hại.

Bởi vì cô đã gặp thì không quên.

Trình Gia Niên cười, nhìn về hai người bên cạnh cô:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!