Người ở bên ngoài nhìn vào, là người đàn ông dùng đôi tay thon dài ôm mặt cô gái, cúi đầu hôn, cánh tay nhỏ nhắn của người con gái ôm cổ anh ta, chủ động đáp lại.
Đôi tay trắng nõn của người con gái, ở trên cổ người đàn ông, đối lập với làn da màu đồng ở cổ người đàn ông đó, rất có cảm giác tương phản kích thích vào thị giác.
Hai người bọn họ ở trong căn phòng chật hẹp lại cũ kỹ này, hôn nhau đến gắn bó keo sơn.
Nhưng trên thực tế, Thẩm Nam không thật sự hôn.
Ngoại trừ lúc đầu chiếm tiện nghi của Chu Túy Túy xong, lúc sau thì không có, chỉ là thân mật dựa gần sát, mũi sắp dán vào nhau, hô hấp hai người đan xen, triền miên bên nhau, ái muội không thôi.
Chu Túy Túy là người thông minh, cũng biết ông chồng thần long thấy đầu không thấy đuôi của mình làm công việc gì, ngay từ lúc ban đầu Thẩm Nam thân mật với mình, dùng ngữ khí lưu manh mà nói chuyện với mình, Chu Túy Túy đã đoán được ---
Người này hẳn là đang làm nhiệm vụ, trốn người, hoặc là đang ngụy trang.
Mặt cô bị Thẩm Nam ôm lấy, chặn ánh mắt người nhìn lén bên ngoài.
Hai người không tiếng động mà đối diện, Chu Túy Tùy nhìn đôi con ngươi thâm thúy kia của Thẩm Nam, có chút thất thần, hốc mắt người đàn ông này rất sâu, mày rậm mắt sâu, bên trong còn như lóe lên ánh lửa.
Bọn họ đã hai năm không gặp, không nghĩ đến lại là gặp lại trong hoàn cảnh này.
Thẩm Nam nhìn gợn sóng không ngạc nhiên lắm trong ánh mắt Chu Túy Túy, không có quá nhiều cảm xúc, giống như là đang nhìn một người xa lạ, cùng với người vừa mới thân thiết với mình ở trên phố, hoàn toàn không giống.
Ngay lúc Chu Túy Túy không chịu nổi ánh mắt của Thẩm Nam nữa, Thẩm Nam lại đột nhiên cúi đầu.
Nháy mắt, Chu Túy Túy hoàn hồn, hất tay của anh đi, mím môi.
Thẩm Nam lui về phía sau một bước, nhìn hành động của cô không hé răng.
Chờ một loạt hành động của Chu Túy Túy kết thúc, anh mới nói: Xin lỗi.
Thẩm Nam đổi nết, thân mật mà gọi Chu Túy Túy là bà xã, là bởi vì có người đang theo dõi, còn mục đích là gì, đại khái anh có thể đoán được.
Chu Túy Túy ngước mắt nhìn anh, đôi mắt hơi lóe lên, đối với chuyện anh vừa làm, có chút khó chịu, nhưng vẫn rất bình tĩnh hỏi một câu: Anh về lúc nào?
"Hai ngày trước, chưa kịp nói với em."
Cô lạnh lùng, Thẩm Nam càng lạnh lùng hơn cô, âm thanh trầm thấp, không nghe ra bất kỳ cảm xúc nào.
Giống như người vừa mới trêu chọc, show ân ái với mình không phải là anh vậy. Tuy rằng gặp dịp thì chơi, nhưng Chu Túy Túy vẫn có chút tức giận.
Tốt xấu gì cũng là vợ chồng, cho dù không có tình cảm gì, cũng đã ngủ với nhau một lần... Trở về cũng không nói một tiếng.
Người này, hai năm không gặp, vẫn còn hờ hững trước sau như một.
"Anh đang làm nhiệm vụ?" Chu Túy Túy không nhịn được mà hỏi.
Mặc cho ai tối qua vừa mới mơ thấy người ta, hôm nay thật sự được gặp người như vậy, vẫn cảm thấy kinh ngạc rồi lại kinh ngạc. Giấc mơ của cô, hình như là lần đầu tiên linh nghiệm.
Thẩm Nam không hé răng, Chu Túy Túy liền hiểu rõ.
Anh đây là cam chịu, chẳng qua quân nhân có chức trách của quân nhân, những nhiệm vụ này đối với bọn họ mà nói, đều là bảo mật. Đừng nói là bà xã, cho dù là ba mẹ cũng không thể nói.
Chu Túy Túy cũng không nghĩ hỏi nhiều, đối với người chồng đã hai năm không gặp mặt của mình, không cần thiết phải truy hỏi nguyên nhân.
Dù sao năm đó hai người kết hôn cũng là miễn cưỡng.
Thẩm Nam rũ mắt, ánh mắt nặng nề nhìn Chu Túy Túy một cái, thấp giọng nói:
"Tạm thời không cần, em về trước đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!