Chương 12: (Vô Đề)

Hạ Văn là khách quen, có quan hệ tốt với ông chủ và nhân viên trong quán, sau khi uống hai ba ly với Chu Túy Túy trên quầy bar, liền bị người quen kéo ra sàn nhảy.

Chu Túy Túy không có hứng thú với nhảy nhót, ngồi trên quầy bar thưởng thức rượu.

Rất lâu rồi cô không tới đây, người pha chế đã đổi, nhưng khi Chu Túy Túy muốn bắt quen với người khác, không tốn nhiều sức. Cho nên không lâu sau, hai người đã bắt đầu nói chuyện.

Chu Túy Túy chỉ là rất hứng thú với việc pha chế rượu, cho nên hai người mới nói vài câu...

Hai người đang nói chuyện vui vẻ, bên cạnh liền có một người đàn ông ngồi xuống, hai tay đặt lên quầy bar, quay đầu nhìn cô: Người đẹp.

Người này đã chú ý đến Chu Túy Túy từ trước, nói chính xác là, khi cô vừa mới tiến vào quán bar liền hấp dẫn ánh nhìn của mọi người.

Thân hình nóng bỏng, da trắng như tuyết, chỉ đứng đó không làm gì, cũng có một cảm giác xinh đẹp khác lạ, huống chi... Hắn ta đã quan sát, Chu Túy Túy uống rượu còn rất hào sảng, ở trong mắt người ngoài, có ý muốn say.

Cho nên trong lúc nhất thời, trong quán bar có không ít đàn ông có tâm tư khác thường.

Chu Túy Túy nhấp ngụm rượu trước mặt, không lên tiếng.

Người đàn ông bên cạnh khẽ cười, nhướng mày nhìn ly rượu trong tay cô, cầm lấy rượu ở bên cạnh, uống một ngụm rồi trò chuyện với cô: Rượu không tồi.

Mi mắt của Chu Túy Túy không động, tiếp tục uống rượu.

Người đàn ông bên cạnh hơi ngừng lại, không chịu được bị cô xem như không khí, nhướng mày, cho người đưa đến một chai rượu, đẩy đến trước mặt Chu Túy Túy, lời nói ngả ngớn:

"Người đẹp, mời em uống."

Nghe vậy, Chu Túy Túy mới liếc mắt về bên cạnh, nhìn người đàn ông đó. Chu Túy Túy đánh giá một vòng từ trên xuống dưới, thần sắc lạnh nhạt: Không cần, cảm ơn.

"Không phải chứ, người đẹp sao không cho người ta mặt mũi vậy?" Hắn ta ép tới gần, hướng về phía bên cạnh Chu Túy Túy, tay còn thuận thế muốn khoác lên bả vai cô, nhưng còn chưa đặt lên, cổ tay của hắn liền bị người khác giữ lại.

Chu Túy Túy và người đàn ông kia cùng ngẩng đầu, nhìn về phía người đang tới.

Khi người đàn ông kia nhìn thấy Thẩm Nam, sợ run ngẩn người, nhíu chặt mày hỏi: Anh là ai?

Thẩm Nam lạnh lùng nhìn người đó một cái, lại nhìn về phía Chu Túy Túy.

Chu Túy Túy nhún vai cười một tiếng, cong môi: Chồng tôi.

Người kia hơi ngừng lại, lập tức trợn to mắt, giống như rất khó tin một đại mỹ nữ như Chu Túy Túy, trẻ tuổi như vậy mà đã kết hôn rồi.

Khí thế của Thẩm Nam bức người, giữa mi mắt nghiêm nghị rõ ràng, làm người đàn ông vốn có tâm tư bất chính lập tức sợ hãi mà thu lại suy nghĩ của mình.

Sau khi người đi rồi, Chu Túy Túy nhìn bàn tay khoác lên vai mình của Thẩm Nam, khóe miệng cong lên nhìn về phía anh, trong mắt tràn đầy tìm tòi nghiên cứu:

"Thẩm gia, không phải là anh lo lắng nên mới theo tôi đấy chứ?"

Tuy rằng rất không có khả năng, nhưng có thể trêu chọc một chút, có thể làm cho Chu Túy Túy tìm niềm vui.

Thẩm Nam không lên tiếng, lạnh nhạt liếc nhìn cô một cái, lúc này mới cẩn thận đánh giá người con gái ăn mặc không tính là quá lộ liễu trước mặt, nhưng thật sự không hề kín đáo, Thẩm Nam vẫn luôn biết thân hình của Chu Túy Túy rất đẹp, nhưng vào giờ phút này nhìn thấy rõ ràng, vẫn sẽ không tự chủ mà nhớ lại một số chuyện.

Nhìn da thịt trắng nõn hiện ra ngoài của Chu Túy Túy, ánh mắt Thẩm Nam trầm xuống, dời đề tài: Bạn của em đâu?

Chu Túy Túy đảo mắt một vòng, hất cằm một cái:

"Đang nhảy bên kia kìa."

Thẩm Nam ngẫm nghĩ hồi lâu, nhìn ánh mắt động dục ngu ngốc của mấy người đàn ông bên cạnh, xùy nhẹ một tiếng:

"Có muốn lên phòng bao tầng hai không? Bọn Lục Gia Tu cũng đang ở đó."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!