Chương 6: (Vô Đề)

8.

Ta rất hiếm khi lạnh nhạt với hắn đến thế.

Phó Hằng đi đến đâu cũng được tâng bốc nâng niu.

Thấy ta rõ ràng tỏ vẻ dửng dưng, hắn hơi cau mày:

"Nàng nên nhớ kỹ bài học lần này.

Ta rời kinh đi công vụ, lúc trở về… hy vọng nàng đã tiến bộ hơn."

Đã quyết tâm không gả cho hắn, ta cũng chẳng muốn phí thêm lời hay dây dưa gì nữa.

Chỉ hời hợt gật đầu, ra hiệu cho nha hoàn tiễn khách.

"Nàng… không tiễn ta sao?"

Nửa năm đến kinh, mỗi lần Phó Hằng ra ngoài làm việc, nếu ta biết trước, sẽ tự tay làm điểm tâm tiễn hắn.

Dù có biết đột ngột, ta cũng sẽ cố đến tiễn, chúc hắn thượng lộ bình an.

Hắn luôn thờ ơ đón nhận.

Còn giờ ta sắp rời đi rồi, càng không cần phải lấy lòng hắn nữa.

"Ừm… người không khỏe. Thế tử về đi."

Lời đã nói ra, Phó Hằng cũng không tiện ở lại.

"Vậy… nàng nghỉ ngơi cho tốt.

Lần này ta đi Dự Châu, nàng có muốn mang gì về không?"

Trước kia, mỗi lần hắn đi xa cũng hay khách khí hỏi ta muốn mang quà quê gì về.

Ta từng ngỡ hắn thật lòng, nên cũng đáp lại một cách nghiêm túc.

Về sau vô tình nghe tiểu đồng bên cạnh hắn nói chuyện mới hiểu ra mọi thứ.

Ta từng nghe tiểu đồng bên cạnh hắn oán trách rằng ta không biết điều, nông cạn, đến chút đặc sản mà cũng tham lam đòi hỏi, khiến Phó Hằng chậm trễ hành trình.

Từ đó về sau, ta không bao giờ yêu cầu nữa.

Hắn cũng chẳng nhắc lại.

Sau khi Phó Hằng rời đi, ta còn lưu lại kinh thành thêm hai ngày.

Tin đồn về ta về cơ bản cũng đã được dẹp yên.

Trước khi rời đi, ta trả lại toàn bộ khế ước của đám hạ nhân.

Hai vị trưởng bối trong tộc đến từ đất Thục thì ta thuê xe ngựa đưa về quê.

Còn ta, mang theo thư hủy hôn và ngân phiếu, bắt đầu tìm đường cho riêng mình.

Về phần Tinh Y, chỉ cần nơi nào có nước, hắn đều có thể đi.

Nghe nói Trưởng công chúa có quân đội đóng tại phong địa Hạ Châu, hiện đang chiêu mộ nhân tài.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!