Trong thời gian này Tạ Hoàn vẫn cố ý đến Chúc gia, trên danh nghĩa là tìm Tạ Phác, nhưng thực chất nàng muốn tiếp cận Chúc Hợp. Chỉ cần hắn có ấn tượng tốt với nàng, nàng không tin sẽ không thu phục được Chúc Hợp. Tạ Hoàn cúi đầu, âu sầu đi trên hành lang dài suy nghĩ.
Thế nhưng có nhiều việc luôn nằm ngoài dự liệu của nàng, chẳng biết sao mỗi lần nàng mỗi lần cố ý đợi Chúc Hợp quay về đều rất ít khi gặp được hắn. Nàng cố ý ăn cơm tối ở Chúc gia, nhưng chỉ cần ăn xong là Chúc Hợp không biết đi đâu mà chạy mất tăm luôn.
Dù Tạ Hoàn có bao nhiêu dự định thì cũng đã bị bóp chết từ trong trứng nước. Vì vậy nàng vẫn chưa kịp có hành động gì, bởi thế Tạ Phác cũng không phát hiện ra tâm tư của nàng ta. Nhưng Tạ đại phu nhân lại không chờ được, Tạ Hoàn không làm nên trò trống gì nên bà ta cũng không thèm cho nàng ta sắc mặt tốt.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chúc Hợp đi đâu làm gì Tạ Hoàn đều không biết, muốn nghe ngóng lại sợ bị Tạ Phác phát hiện. Tạ Hoàn tiến thoái lưỡng nan, cảm giác này thật không tốt chút nào.
Trước khi đi qua cổng vòm, Tạ Hoàn đã nhìn thấy Hinh Nhi. Nàng ta nhìn quanh hành lang một lượt, xác định chung quanh cũng không người mới bước nhanh đến chỗ Hinh Nhi. Bên ngoài trời đã chạng vạng tối, hành lang tràn ngập mùi hoa quế thanh nhã.
Sắc mặt của Hinh Nhi đã kém hơn những ngày nàng ta sung sướng phong hoa tuyết nguyệt rất nhiều. Cuộc sống của nàng ở đây hoàn toàn tương phản với những ngày nhàn nhã xinh đẹp ở bổn gia, cũng không trách được, dù gì nàng ta cũng làm nha hoàn được một thời gian rồi.
Cảm giác nàng ta hiện giờ có vẻ vô cùng túng quẫn.
Lúc còn ở bổn gia, Hinh Nhi và Tạ Hoàn chưa bao giờ chạm mặt nhau, đơn giản vì địa vị của hai người chênh lệch như trời với đất. Tạ Hoàn là nghĩa nữ của Tạ đại phu nhân nhưng bị đối xử còn không bằng Hinh Nhi chỉ là nha hoàn.
Tạ Hoàn rất hâm mộ Hinh Nhi có thể bất chấp thủ đoạn mà trèo cao, nhưng cũng khinh thường nàng ta. Nàng ta rất biết cách tận dụng khuôn mặt mị nhân quyến rũ cùng với điệu bộ điềm đạm đáng yêu của mình, nhờ đó mà câu dẫn biết bao nhiêu nam nhân ở bổn gia.
Dùng nhan sắc dụ hoặc nam nhân thì sao có thể lâu bền được.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Đã lâu không gặp. Hinh Nhi, ngươi sao lại xuống dốc đến mức này rồi?" Tạ Hoàn làm người cẩn thận, không muốn đắc tội bất kì ai, vả lại trước kia hai người còn chưa từng gặp nhau nên nàng cũng không muốn nhân lúc Hinh Nhi sa cơ lỡ vận mà nhục mạ nàng ta.
Nàng ta chính là một con rắn độc, thích nhất là núp trong bóng tối, khi thời cơ đến nàng sẽ nhào lên cắn chết mấy người trước kia đắc tội mình. Hinh Nhi cười xuỳ, nói: "Nơi này không có người ngoài, ngươi giả vờ cho ai nhìn."
Hai người đều là con tốt của bổn gia cho nên đối phương là cái đức hạnh gì bọn họ chẳng phải hiểu rõ như ánh mặt trời ban trưa à. Nhưng chỉ khác ở chỗ, cuộc sống ở bổn gia của Hinh Nhi tốt hơn Tạ Hoàn gấp mấy lần. Hiện tại phong thủy luân chuyển, nàng lưu lạc đến nước này nhưng Tạ Hoàn cũng không khá hơn, nàng ta muốn tiếp cận Chúc Hợp hả, không có cửa đâu, nếu không nàng đã không phải đứng đây quét sân.
Nhiệm vụ không hoàn thành thì nàng không được phép quay lại bổn gia. Chỉ đáng thương cho đôi tay ngọc ngà của nàng vì cầm chổi nhiều mà trở nên thô cứng, khoảng thời gian này quả thực là quá đen đủi.
"Ta và ngươi không có ân oán gì, cần thiết phải nặng lời vậy sao?"
"Trước kia là không có không có nghĩa là bây giờ không có."
"Ngươi mượn cớ tìm Tạ Phác để chạy sang đây hòng tiếp cận Chúc Hợp, người khác không nhìn ra nhưng ngươi nghĩ ta không biết sao. Nói cho cùng thì chúng ta cũng có cùng mục đích."
Hinh
- tự cho mình là quang minh lỗi lạc
- Nhi rất chướng mặt Tạ Hoàn hay giả vờ giả vịt. Muốn gì cứ nói thẳng ra, vòng vo tam quốc cũng không tốt hơn được bao nhiêu.
"Ngươi nói gì ta nghe không rõ." Nàng đã ẩn nhẫn như vậy, không thể để Hinh Nhi phát hiện mà phá hỏng kế hoạch của nàng.
"Tạ Hoàn, ngươi đừng nghĩ ai cũng ngu giống ngươi." Hinh Nhi liếc mắt khinh thường nhìn nàng. Tuy nàng chỉ là nha hoàn của bổn gia nhưng nàng chưa bao giờ thèm đem loại nghĩa nữ như Tạ Hoàn để vào mắt.
"Ngươi dám nói mục tiêu của ngươi không phải Chúc Hợp?" Hinh Nhi đè thấp thanh âm.
Tạ Hoàn trầm mặc nhìn Hinh Nhi, "Mục tiêu của ta đúng là Chúc Hợp, nhưng ta còn muốn nhiều hơn thế." Dù sao cũng bị phát hiện nên Tạ Hoàn liền nói thẳng, có khi lại còn thu được thêm một đồng minh.
"Ngươi có ý gì?" Thấy Tạ Hoàn thần bí nói vậy, có lẽ nàng ta có mục đích khác thật.
"Như ngươi nghĩ." Nàng đã chịu đựng đủ Tạ đại phu nhân rồi, nàng muốn trả thù bà ta theo cách đau đớn nhất; mà muốn bà ta đau đớn như chết đi sống lại chính là hủy đứa con mà bà ta yêu thương nhất
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!