Sau khi Tạ phu nhân tiễn đoàn người về thì quay về phòng cùng Tạ Thành. Đóng cửa phòng xong, sắc mặt Tạ phu nhân liền trầm xuống. Tạ Thành thấy Tạ phu nhân không vui thì hơi lo lắng, tên ngu nào đang yên đang lành lại tự nhiên đi trêu chọc bà?
"Phu nhân, sao vậy?" Tạ Thành ngồi xuống cạnh Tạ phu nhân, ân cần hỏi han.
"Còn có thể vì chuyện gì, ông hỏi đại tẩu với đám nhi nữ của bà ta ấy!" Tạ phu nhân hôm nay cực kì tức giận với Tạ Viện, nhưng vì mặt mũi của Tạ Thành nên bà đành nhịn xuống, không biểu hiện bất kì biểu cảm hay thái độ chán ghét gì. Bây giờ chỉ còn hai người, bà cũng không thể nhịn thêm nữa.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tạ phu nhân tức Tạ đại phu nhân ông còn có thế hiểu, nhưng liên quan gì đến Tạ Viện ở đây? Chẳng lẽ nữ nhi của Tạ đại phu nhân trò giỏi hơn thầy?
"Nương tử sao nàng lại tức Tạ Viện thế?" Tạ Thành đang rất hứng thú muốn biết tiền căn hậu quả ra sao.
Nói đến chuyện này, Tạ phu nhân không thèm nhẫn nhịn mà nổi giận đùng đùng nói với Tạ Thành: "Cô gia nhà chúng ta cho dù không tốt cũng là chúng ta chọn, từ sau khi thành thân ông cũng thấy cô gia rất chiều chuộng yêu thương A Phác, chả biết có con mèo con chó ở đâu chạy đến nói hươu nói vượn khinh thường cô gia từng là ăn mày, còn không về soi gương xem giỏi giang hơn cô gia ở điểm nào!"
Nghe Tạ phu nhân nói, Tạ Thành đoán ngay ra con chó con mèo trong lời bà chính là Tạ Viện. Nếu là Tạ đại phu nhân nói lời này, Tạ phu nhân chắc chắn sẽ không khách khí mà xưng thẳng tên bà ta. Thành thân đã nhiều năm tất nhiên ông hiểu Tạ phu nhân còn hơn cả bản thân mình.
"Phu nhân đừng tức giận, bọn họ có muốn gả cho người như Chúc Hợp cũng không có cơ hội đâu." Nếu Tạ Thành không an ủi bà thì tối nay đừng mong được ngủ ngon. Khi Tạ phu nhân tức giận sẽ xoay người liên tục, bận rộn một ngày trời, Tạ Thành chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon thôi.
"Không cần tướng công nói ta cũng hiểu." Tạ phu nhân đã bình tĩnh lại.
"Phu nhân đừng tức giận nữa." Tạ Thành nhân lúc bà bình tĩnh nói.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Ta chỉ đang bất bình thôi." Tạ phu nhân vò nát khăn tay, không cam tâm nói.
Tạ phu nhân vẫn luôn đặt sự chú ý vào câu nói của Tạ Viện nên Tạ Thành chắc chắn dỗ bà không thành, ông bèn nhanh chóng chuyển chủ đề.
"Nàng biết hôm nay Tạ Đinh đòi Chúc Hợp dẫn đi đâu không?"
Lời này quả nhiên rất có sức hấp dẫn, Tạ phu nhân lập tức quay đầu hỏi Tạ Thành: "Đi đâu?" Nghĩ đến loại khả năng nào đó, Tạ phu nhân liền đen mặt,
"Cô gia sẽ không đến cái chỗ kia đấy chứ?"
Tiếng tăm của Tạ Đinh ở bổn gia cũng không tốt, mới hơn mười tuổi đã biết chơi trò nam nữ, từ lúc đó cả ngày đều ở thanh lâu ong bướm không rời, không ai có thể ngăn cản được hắn. Hắn đừng có dạy hư cô gia nhà bà nha.
Không được! Hình như nương tử hiểu lầm gì rồi. Ông còn muốn đi ngủ mà.
Tạ Thành khoát tay nói: "Phu nhân hiểu lầm rồi, không phải cái chỗ đó đâu."
"Thế là chỗ nào?" Tạ phu nhân hỏi.
"Chúc Hợp dẫn hai tiểu tử kia đi ra sông đào đê." Tạ Thành tuy không nói ra nhưng mấy ngày nay ông hết sức hài lòng Chúc Hợp. Muốn trừng trị đám công tử bột không nghe lời thì phải mạnh tay, sau này Tạ Kì dám không nghe lời, ông sẽ cho Tạ Kì đi đào sông để thằng nhóc đó nhớ đời.
Tạ Kì đang nằm trên giường chuẩn bị đi ngủ, không hiểu sao lại hắt hơi một cái.
Tạ Thành vẫn luôn không vừa ý Chúc Hợp, nay đột nhiên lại nói tốt cho hắn: "Đứa con rể Chúc Hợp này, tuy mặt ngoài nhìn qua không quá đáng tin nhưng thực tế cũng rất thận trọng, mấy năm nay Bình Thành thường xuyên có lũ lụt do dòng nước bị chặn trên thượng nguồn, tuy lúc này chỉ mới là mùa thu còn vài tháng nữa mới đến mùa xuân, nhưng chuẩn bị trước cũng không thừa."
Tạ phu nhân nghe xong, cảm xúc phiền muộn cũng giảm bớt: "Còn phải nói, con rể ta chọn mà."
Tạ phu nhân lựa chọn Chúc Hợp, Chúc Hợp giỏi giang thì tất nhiên Tạ phu nhân phải vui mừng, Tạ Thành cũng thấy vui lây, may mà ngày trước ông không kiên trì với ý kiến của mình, nếu không Tạ gia cũng không có con rể tốt như vậy .
"Mẫu thân, Chúc Hợp thật tốt với Thập nhị tỷ." Tạ Viện nghĩ đến một màn lúc bữa cơm hôm nay, "Đáng tiếc xuất thân không cao."
Tạ đại phu nhân không nói gì, bà thừa hiểu tính cách của nữ nhi nhà mình, nàng ta tuy xinh đẹp nhưng lại không khôn khéo. Vì vậy mỗi lần Tạ Viện nói gì đó vô bổ, Tạ đại phu nhân cũng không muốn đáp lời.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!