Tần Chí Vũ không thể ở mãi một chỗ quá lâu, hắn quyết định giao quyền kiểm soát binh ở Bình Thành cho Tạ Thành. Vì vậy, Tạ Thành hiện giờ đã không còn là Tạ Thành của ngày hôm qua, quyền cao chức trọng, xem ai còn dám đụng đến nhà ông.
Sau sự việc giải cứu thất bại không lâu trước đây, sự bất mãn đối với Chúc Hợp đã vượt qua mức báo động nguy hiểm. Ông gả Tạ Phác cho hắn chính vì muốn hắn trong lúc nguy hiểm thay ông bảo vệ Tạ Phác, nhưng tên ngốc đấy lại một mình chạy đến cứu ông. Ông biết Chúc Hợp đã sắp xếp mọi việc đâu vào đó, kể cả việc đưa Tạ Phác đến điền trang bí mật hay lên kế hoạch tác chiến ra sao, nhưng ông vẫn tức giận.
Sau khi thành thân với nữ nhi ông, nhà ông mua cho, tiền ông đưa cho, cơm cũng là của ông, hắn chỉ cần ngoan ngoãn làm con rể ngoan, yêu thương thê tử, thỉnh thoảng đến Tạ phủ làm việc mà hắn làm tốt nhất
- dạy Tạ Kì học là được. Tuy Tạ Thành thỉnh thoảng ghét bỏ hắn nhưng không thể phủ nhận hắn cũng có nhiều điểm ưu tú. Cơ mà ưu điểm thì ưu điểm, ông vẫn giận.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đối với Chúc Hợp đời này mà nói, hễ việc gì liên quan đến Tạ Phác là hắn sẽ cực kì để ý, mà Tạ Thành lại là phụ thân của Tạ Phác nên ta suy ra Tạ Thành = phụ thân Phác nhi = phải để ý. Tạ Thành mấy ngày nay đang không hài lòng hắn, tuy hắn không tuân thủ lời dạy của ông, tự tiện đi cứu ông nhưng cũng vì nữ nhi ông đấy chứ. Tạ Thành muốn Chúc Hợp tránh xa ông ra, nhưng hắn không đồng ý, thậm chí còn gọi người dọn đồ đến tiểu viện cách.
Vì vậy Tạ Thành lại càng tức hơn, may mà Tạ phu nhân kịp thời quay về.
Tạ phu nhân vô cùng vừa mắt đứa con rể này, bà khuyên nhủ ông một hồi, cả mềm và cứng đều lôi ra dùng. Người là ông bắt đến, giờ ông không vui cho ai xem.
Trước nữ chủ nhân của Tạ phủ, Tạ Thành đành phải thỏa hiệp, thôi thì nhắm một mắt mở một mắt cho Chúc Hợp vậy.
Chúc Hợp muôn phần cảm kích nhạc mẫu đại nhân.
Phía bổn gia, Tạ Nhượng quyết định sẽ sử dụng chính sách dụ dỗ dựa trên tinh thần ép buộc với Tạ Thành. Lão nhất định sẽ đòi lại gấp nhiều lần những tổn thất ở Tạ phủ.
Tạ Nhượng nghĩ sao kệ lão, dù gì cũng chả ảnh hướng đến Chúc Hợp, hiện giờ Chúc Hợp cực kì bận rộn. Hắn sáng đi xoát giá trị tồn tại, chiều dạy Tạ Kì học bài, vì thế thời gian gặp nhau của đôi vợ chồng son càng ngày càng ít. Tạ Phác ở trong phòng mãi cũng buồn, khi Chúc Hợp không ở nhà nàng sẽ tìm Tạ phu nhân nói chuyện.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tạ phu nhân cực kì vui vẻ, nữ nhi đã xuất giá nhưng vẫn có thể thường xuyên đến thăm bà khiến quan hệ của hai mẹ con tốt hơn ngày trước nhiều.
Lần này người Hồ đại thương nguyên khí, tổn thất rất nhiều tiền tài và nhân thủ, vì vậy mà bổn gia cũng không còn lấy được thêm lợi lộc gì từ chỗ người Hồ. Tạ Nhượng hận Tạ Thành đến tận xương tủy. Lúc Tạ Nhượng biết kẻ ra chú ý bắt Vũ Văn Diệp để trao đổi là Chúc Hợp, Tạ Nhượng bèn chuyển đối tượng cần thương nhớ qua Chúc Hợp
Tên Chúc Hợp đúng là xảo quyệt đến mức vô liêm sỉ, không những thế còn đạt cảnh giới nhân thần phẫn nộ, Tạ Nhượng quyết định lập tức phải gài một tên nội gián bên cạnh Tạ Thành.
Từ sau sự kiện đánh nhau ở Tạ Phủ, danh tiếng cùng địa vị của Chúc Hợp tăng lên nhanh chóng, mọi việc làm đều thuận lợi. Hắn bây giờ đi ra ngoài đều mang theo hai gia đinh. Ngay cả Mã Đại cũng được thăng chức lên tiểu mục đầu*, tuy rằng không giống hắn tưởng tưởng là thế lực lớn nhất ở Bình Thành nhưng cũng vang danh một phương.
*Tiểu mục đầu: thủ lĩnh của một nhóm.
Bình Thành hiện giờ đang chậm rãi khôi phục dáng vẻ náo nhiệt như xưa, đi trên đường không còn sợ người Hồ đột nhiên lao ra chém giết lung tung.
Chúc Hợp đang trên đường về nhà đột nhiên nghe tiếng khóc khi gần khi xa. Hắn ngẩng đầu nhìn thấy có rất nhiều người đang tụ tập một chỗ, có lẽ là cô nương nào bán mình lấy tiền chôn cha. Chúc Hợp thở dài, hắn đã gặp nhiều trường hợp như vậy, nhưng không phải ai hắn cũng giúp được.
Chúc Hợp giờ mới để ý, cái chỗ kia lại chính là con đường cạnh nhà hắn. Hiện giờ người đến xem càng ngày càng đông, nhưng may mắn vẫn lách qua được.
Chúc Hợp chỉ là một mục đầu nho nhỏ còn chưa được tính là quan, bên người mang theo hai người hầu. Nhỡ đâu có thằng nào dửng mỡ nhảy ra muốn đánh hắn thì hắn cũng chỉ còn nước chạy.
Vì thế hắn quyết định nhẹ nhàng lách qua đám đông, nhưng cô nương bán mình táng cha ngồi cách xa hắn hơn một mét còn bị đám đông vây kín vẫn thành công chạy đến vừa ôm đùi hắn vừa khóc lê hoa đái vũ. Chúc Hợp thề với trời, hắn còn chưa nhìn thấy mặt cô ta lần nào.
Chúc Hợp trợn mắt há mồm không thốt ra được câu nào, hắn hình như đang mơ. Chúc Hợp đau đầu còn chưa nghĩ ra lý do cái cô này đến ôm chân hắn.
"Công tử, van cầu người giúp ta, ta nguyện làm trâu làm ngựa cho người." Mỹ nhân dù có khóc vẫn là mỹ nhân, hai mắt rưng rưng đẫm lệ khiến mọi người đau lòng đồng cảm không ngớt.
Sau khi Chúc Hợp sống lại, hắn đã thề cả đời này chỉ thú duy nhất Tạ Phác, hai người sống với nhau qua một đời.
Đột nhiên có nữ nhân đến ôm đùi hắn, chắc chắn chỉ có nguyên nhân sâu xa. Tuy chỉ số thông minh của hắn đời này hơi thấp, cũng hơi dễ lừa nhưng thủ đoạn low vậy hắn không có mắc lừa đâu. Nữ nhân này đang muốn bám đùi mấy tên ngốc nào đó để trèo cành cao, vì vậy trong mắt nàng ta, Chúc Hợp là mục tiêu thích hợp vô cùng.
"Ngươi tìm người khác đi, nhà ta nghèo lắm không có tiền nuôi ngươi." Chúc Hợp trực tiếp từ chối. Mỹ nhân tuy có đẹp nhưng đều có gai độc, cô nương này còn là đại mỹ nhân, nhất định là nhân vật tạo ra sóng gió. Hắn chỉ muốn yên tĩnh hưởng thụ cuộc sống hai người, còn người thứ ba hả, ừm?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!