Chương 719: Đàm phán ngừng chiến

Đến ngày hôm nay, Kế Duyên điều khiển Tam Muội Chân Hỏa khá tùy tâm sở dục. Tuy Tam Muội Chân Hỏa vẫn là thứ nguy hiểm bậc nhất, nhưng ít nhất đối với bản thân Kế Duyên, hắn vẫn không coi vào đâu.

Tất cả yêu ma đều có thể chạy.

Chỉ có Thôn Thiên Thú, thân thể của nó đã bị tàn phá không chịu nổi lại không cách nào chạy nhanh hơn biển lửa Tam Muội Chân Hỏa, thậm chí nó còn không kịp phản ứng.

Nhưng Kế Duyên đứng giữa không trung vung tay áo một cái, Chân Hỏa đang bùng nổ dữ dội tự động tách ra hai ngả khi đến gần vị trí Thôn Thiên Thú, lượn vòng qua nó rồi mới tiếp tục bộc phát về phía xa.

Một thân tu vi của Hổ Yêu Vương đương nhiên không phải tầm thường, cho dù bị dính phải Tam Muội Chân Hỏa, gã vẫn có thể đau đớn lăn lộn trong biển lửa.

Dựa vào yêu thân cường hãn và yêu lực toàn thân, gã cố gắng chống đỡ Chân Hỏa, muốn thoát khỏi biển lửa.

Ầm…

Một ngọn núi bị Hổ Yêu Vương đạp nát vụn, vô tận đá vụn và bụi đất tung lên thành một vòng tròn. Mà Yêu Vương mượn lực phản chấn phối hợp với độn thuật bộc phát ra tốc độ cực nhanh, vậy mà lại thật sự lao ra khỏi phạm vi của Tam Muội Chân Hỏa.

"A… Lửa, lửa, thiêu chết ta rồi, thiêu chết ta rồi…"

Ầm ầm ầm…

Sấm sét nổ vang giữa thiên không, có yêu ma thi pháp, bầu trời vốn dĩ đã có mây đen giăng kín đột nhiên ào ào ào đổ mưa lớn.

Vô số hạt mưa rơi xuống, còn chưa chạm vào Hổ Yêu Vương đã hóa thành hơi nước.

Ầm… Ầm… Ầm…

Yêu Vương đã hoàn toàn mất đi lý trí, liên tiếp đâm nát mấy ngọn núi. Gã như một người lửa đang cháy, phát ra tiếng gào thét đau đớn hung hăng đâm loạn.

Kế Duyên hoàn toàn không lo lắng về việc Yêu Vương thoát ra khỏi phạm vi Chân Hỏa. Hắn chỉ lặng lẽ đứng giữa trung tâm biển lửa Tam Muội Chân Hỏa mênh mông. Ở trung tâm được bao bọc bởi ngọn lửa đỏ xám đáng sợ này lại vì thế mà có thanh khí tự dâng lên.

Ánh mắt Kế Duyên lạnh nhạt nhìn Hổ Yêu Vương đang đập đá phá núi trong mấy hơi thở. Còn tất cả đám yêu ma chạy trốn thì kinh hãi nhìn Kế Duyên – vị tiên nhân hạ phàm giữa biển lửa, cùng với Yêu Vương đang đau đớn vô cùng bên kia.

Có mấy yêu ma thử thi pháp cứu Hổ Yêu Vương, nhưng hầu như đều không có hiệu quả gì, thậm chí còn phản tác dụng. Hơn nữa Hổ Yêu Vương đang bốc cháy cứ lao tới lao lui, mấy lần suýt chạm vào các yêu ma khác. Ngay khoảnh khắc ngắn ngủi đó, tất cả yêu ma đối mặt đều cảm nhận được cái chết đang đến gần.

Ánh mắt Kế Duyên vẫn luôn chú ý đến Hổ Yêu, tay giấu sau lưng. Tay trái vịn thân kiếm, tay phải nắm chuôi kiếm, tùy thời chuẩn bị xuất kiếm. Mà đối diện với hắn, dưới núi rừng là một ngọn lửa hình người đang thống khổ gào thét.

Kế Duyên vốn tưởng rằng yêu pháp của Yêu Vương này mạnh mẽ, nói không chừng có thể tìm cách trả giá một chút để kháng cự hoặc giãy giụa thoát khỏi Tam Muội Chân Hỏa, khi đó hắn sẽ bổ thêm một kiếm nữa. Chỉ là xem ra bây giờ, không cần dùng đến Thanh Đằng Kiếm rồi.

Động tác cuối cùng của Hổ Yêu Vương chính là liều lĩnh lao vào một con sông trong vùng sơn dã. Nhưng ngoài một tiếng Bõm, thân thể lăn lộn trong dòng sông vẫn cháy không ngừng. Nỗi đau đớn xâm nhập vào thần hồn tựa như bị phanh thây.

Nước sông bắt đầu sôi lên sùng sục.

Tam Muội Chân Hỏa có thể chuyển hóa âm dương, lúc này Chân Hỏa lấy cực nóng làm chủ.

Hự… a a a a——

Trong dòng nước sôi sùng sục, có một linh hồn Mãnh Hổ Yêu muốn thoát xác mà ra, lúc nổi lên mặt nước, trên yêu hồn cũng có ngọn lửa bập bùng cháy.

Cũng không biết là trên người Hổ Yêu này không có vật bảo mệnh đặc biệt nào, hay là có nhưng không phát huy tác dụng.

Tóm lại sau khi bị Tam Muội Chân Hỏa hoàn toàn đốt cháy, lại không hiểu rõ đặc tính Tam Muội Chân Hỏa, Hổ Yêu Vương vốn có cơ hội chống cự một chút nhưng gã lại làm lửa cháy to hơn, khiến cho cả yêu thân và yêu hồn đều bị thiêu đốt.

Sau khi lao vào dòng sông trong sơn cốc càng làm cho cả con sông cháy rực lên ánh lửa, nhưng đều không có tác dụng. Lại qua một lúc, ánh lửa trong sông dần dần mờ đi, nhưng ai cũng biết đây không phải là lửa bị Yêu Vương dập tắt.

Lại qua một lúc nữa, một con hổ cháy đen thui nổi lên mặt nước, thuận theo dòng sông trong sơn cốc do mưa lớn làm nước dâng lên, từ từ trôi về phía xa.

Quá trình đau đớn của Hổ Yêu Vương không tính là quá dài, nhưng lại dài hơn nhiều so với những yêu ma bị Tam Muội Chân Hỏa thiêu đốt trước đây. Trong thời gian đó, Yêu Vương trong cơn đau đớn cực độ đã thử đủ mọi cách muốn chạy trốn, nhưng lại phải chịu đựng thêm nhiều đau khổ hơn.

Kết quả cuối cùng mọi người cũng đều nhìn thấy rõ ràng, khiến đám yêu ma kinh sợ không thôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!