*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tưởng Nam Thư nhìn bóng lưng anh bước đi, sau đó lại nhìn Lâm Diệu đang bày ra vẻ mặt như một oán phụ, cô do dự không biết nên nhân cơ hội bỏ chạy hay ngoan ngoãn đợi anh ở cửa.
Lúc này, người xung quanh đã giải tán, ai thu dọn đồ của người nấy, Lâm Diệu nhìn cô: "Tưởng Nam Thư, cô…"
Từ Hạo ho khan một tiếng, anh ta không nói tiếp nữa.
Tưởng Nam Thư cảm thấy bầu không khí có phần kỳ lạ, Lục Du Xuyên cũng nhận thấy có gì đó không ổn, hình như Lâm Diệu có thái độ khá thù địch với Tưởng Nam Thư. Anh ta không muốn Tưởng Nam Thư tiếp xúc nhiều với Tống Dã. Nếu không phải bạn gái của Lâm Diệu vẫn đang ngồi trên ghế bên ngoài sân thì anh sẽ phải nghi ngờ là anh ta có tình cảm với Tống Dã.
"Tôi làm sao?" Tưởng Nam Thư nhìn Lâm Diệu.
Lâm Diệu cau mày nói: "Không có gì."
Dù có cái gì cũng không đến lượt anh ta lên tiếng. Vừa rồi Từ Hạo ho khan chỉ là để nhắc nhở anh ta đừng nói linh tinh, tránh việc Tống Dã quay lại tìm anh ta để tính sổ.
Tưởng Nam Thư thì nghĩ Lâm Diệu đang ám chỉ rằng cô nên nhanh chóng rời đi, đừng làm gián đoạn buổi tụ tập của bọn họ.
Dù sao cô cũng không muốn ở một mình với Tống Dã nên dứt khoát ném vấn đề này cho Lâm Diệu: "Tôi đi trước đây, lát nữa cậu nói với Tống Dã một tiếng, bảo tôi tự về rồi. Mọi người cứ đi ăn khuya nhé."
Nói xong, cô nhìn về phía Lục Du Xuyên: "Anh, em đi đây."
"Này…" Lục Du Xuyên gọi cô, "Anh đưa em về."
Tưởng Nam Thư đã xoay người đi, đưa lưng về phía họ, bước chân cũng nhanh hơn, vẫy vẫy tay nói: "Không cần."
Một lúc sau, Lục Du Xuyên cau mày nhìn về phía Lâm Diệu: "Cậu có định kiến gì với em gái tôi đúng không? Cảm giác như cậu đang cố ý nhắm vào cô ấy vậy."
"Tôi có thể có định kiến gì được chứ, đến Tống Dã còn chưa nói gì mà." Lâm Diệu hừ lạnh, lại chĩa họng súng vào Lục Du Xuyên, "Có phải cậu đang có ý định muốn tác hợp cho hai người bọn họ không? Cậu tác hợp cho ai cũng được, trừ Tưởng Nam Thư ra."
Lục Du Xuyên không thích nghe lời này, nghiêm túc nói: "Nói chuyện cho rõ ràng, Nam Thư thì làm sao? Con bé vừa xinh đẹp lại có học thức, chẳng lẽ không xứng với Tống Dã sao?"
"Đương nhiên là không được!" Lâm Diệu rất kích động, "Ai cũng có thể, chỉ có Tưởng Nam Thư là không được…"
"Con bé thế nào? Đừng nói chuyện nửa vời." Lục Du Xuyên càng ngày càng không thể hiểu được Lâm Diệu. Thái độ của Tống Dã đối với Tưởng Nam Thư trước đó cũng khá kỳ lạ, "Chẳng lẽ hồi cấp ba cậu từng theo đuổi Nam Thư sao? Con bé không thích cậu mà lại thích Tống Dã nhưng Tống Dã và cậu lại là anh em thân thiết, cậu ta không muốn làm mất mặt mũi anh em nên không đồng ý …"
"Dừng, dừng, dừng!" Lâm Diệu không còn nghe nổi nữa, trợn mắt nhìn anh, "Cậu đang bịa chuyện gì vậy? Cậu cho rằng mình là biên kịch à? Ai nói tôi thích Tưởng Nam Thư!"
Lục Du Xuyên: "Vậy rốt cuộc là chuyện quái gì đang xảy ra?"
Lâm Diệu muốn nói lại thôi, Từ Hạo nói: "Cậu đừng hỏi nữa, Tống Dã không cho chúng tôi nói."
Lục Du Xuyên còn muốn hỏi tiếp nhưng bạn gái của Lâm Diệu đã đi tới hỏi: "Các anh đang làm gì vậy? Mọi người đã đi hết rồi, nhanh lên chút."
Chơi bóng cả tối, mọi người đều đã đói bụng, cô thấy mấy người này vẫn còn nán lại lề mề nên bắt đầu thúc giục.
Lục Du Xuyên không còn cách nào khác, đành phải đè xuống sự tò mò của mình, sau này có cơ hội lại hỏi.
—
Đêm mưa mùa đông vô cùng lạnh lẽo, Tưởng Nam Thư đứng ở lối vào hội trường, mở ô rồi nhanh chóng rời đi. Nơi này là trung tâm thể thao tư nhân, ngoài sân bóng rổ còn có các loại sân thể thao khác nhau và một số nơi tập luyện riêng tư. Bình thường chỗ này có rất nhiều người lui tới nhưng có lẽ do tối nay trời mưa, lại đang là tối muộn nên có ít người hơn. Tưởng Nam Thư rất sợ đi bộ trên mấy con đường như thế này vào ban đêm, cô bước nhanh hơn, điện thoại trong túi rung lên.
Cô dừng lại và lấy ra xem, là một tin nhắn văn bản, từ một chuỗi số không có ghi chú.
[Em chạy cái gì? ]
Tưởng Nam Thư: "…"
Cô và Tống Dã không có thêm WeChat của nhau nhưng trong sơ yếu lý lịch của cô có ghi số điện thoại di động, anh nhìn một lần đã nhớ rồi sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!