Tống Dã bước vào phòng họp, theo sau là một nhóm đoàn đội mảng phát triển.
Có lẽ bởi vì biểu cảm của cô khá là đặc sắc nên khi anh đứng trước bàn họp, ánh mắt chuẩn xác dừng ở khuôn mặt cô. Khoảnh khắc ánh mắt hai người chạm nhau, người trước nhanh chóng cúi đầu, còn người sau nhàn nhạt dời ánh nhìn đi chỗ khác.
Tưởng Nam Thư hoảng hốt cúi đầu, tim đập nhanh đến khó thở. Với tư cách là nhà sản xuất của hạng mục, Tống Dã hẳn đã đọc sơ yếu lý lịch của cô trước cuộc phỏng vấn, nói cách khác, anh đã biết cô sẽ đến Cực Phàm vào cái đêm cô chuyển nhà hoặc thậm chí trước cả đó.
Giọng nói của Tống Dã trước sau vẫn luôn lạnh lùng, anh đi thẳng vào vấn đề: "Chúng tôi đã thực hiện một số thay đổi đối với lối chơi cốt lõi của hạng mục A. Lương Vận sẽ trình bay qua một lượt."
Hạng mục vẫn chưa được đặt tên chính thức, chỉ có tên mã nội bộ là: Hạng mục A.
Với tư cách là người lập kế hoạch chính của dự án, Lương Vận chịu trách nhiệm theo dõi và thực hiện quy trình thay đổi lối chơi cốt lõi này. Phòng hội nghị im lặng một lúc, chỉ có thể nghe thấy tiếng bấm chuột.
Tưởng Nam Thư hít một hơi thật sâu, cố gắng gạt bỏ những suy nghĩ hỗn loạn, đợi cho đến khi nhịp tim ổn định lại mới nhìn lên màn hình trình chiếu. Cô chỉ mới nghe mô tả về hạng mục này từ cựu nhà sản xuất Lý Ý tại buổi họp báo, chưa từng đọc thông tin dự án hay nội dung thử nghiệm trước đó nên không hề biết về những "bộ phận cải biến" mà Tống Dã đề cập.
Trên màn hình xuất hiện bản đồ khám phá địa hình, trò chơi có hơi lag một chút nhưng cảm giác khám phá nhìn chung vẫn rất mới mẻ và thú vị, rất đáng để cho người ta chờ mong, hoàn toàn trái ngược với trong trí tưởng tượng của cô về một thế giới mở.
Chu Giai Lạc mỗi lần chuyển màn hình đều phải "wow" lên một tiếng, Lý Tuấn Dật cũng rất phấn khích nên vô tình bộc lộ suy nghĩ thật của mình: "Đây mới đúng là một game thế giới mở."
Tưởng Nam Thư nghe thấy điều này, cô nhìn xung quanh một vòng, đánh giá sắc mặt của những người trong phòng họp thì hầu hết đều hài lòng, chỉ có Tống Dã là sắc mặt vẫn luôn âm trầm.
Tống Dã mở màn hình ra, lạnh lùng nhìn về phía Lương Vận: "Phần trình bày có sự khác biệt với kế hoạch mà chúng ta đã thảo luận. Tại sao không có sự tương tác với môi trường ở đây?" Sau đó anh ta liên tiếp bấm mở mấy màn hình và hỏi một loạt vấn đề khác nhau.
Lương Vận dừng một chút, nói: "Chạy lập trình có vấn đề."
"Rõ ràng là có điều gì đó không ổn trong bản lập trình." Người lên tiếng là Cao Tiểu Khôn của nhóm lập trình.
Anh ta vặn lại: "Chúng tôi thực hiện theo đúng phương án bày ra. Kế hoạch viết ra như thế nào thì chúng tôi đã thực hiện đúng như thế."
Tống Dã khoanh tay tựa vào lưng ghế, lạnh lùng chất vấn trưởng nhóm kế hoạch: "Nội dung dạng này làm sao có thể thông qua phê duyệt được thế? Còn được lọt vào cuộc họp hôm nay để nghiệm thu?"
Mặc dù Lương Vận là người chịu trách nhiệm chính của dự án này nhưng bản thân cũng không có kinh nghiệm nghiên cứu và phát triển trong lĩnh vực thế giới mở, anh ta chỉ làm qua mấy trò chơi thẻ bài. Tống Dã đã thảo luận với anh ta về những thay đổi trong lối chơi cốt lõi nhưng trên thực tế anh ta không hiểu rõ về nhiều chi tiết liên quan đến việc thực hiện các chức năng của game. Kết quả là phương án được viết ra với đầy rẫy sơ hở.
Anh ta bị lời chất vấn của Tống Dã áp chế, nghẹn mất mấy giây mới thốt ra được: "Tôi thấy nó không tốt bằng phương án trước đây của chúng ta. Chương trình và cách chơi đơn giản, sự thành công của game thẻ bài đã chứng minh được điều ấy."
Tống Dã cau mày: "Phản hồi của những người chơi về phương án trước đây của cậu thế nào?"
Trong một số thử nghiệm quy mô nhỏ trước kia, phản hồi của người chơi đều rất tệ.
Lương Vận lại á khẩu không nói nên lời. Lập trình viên chính bên cạnh nhìn về phía Tống Dã: "Nếu cậu muốn thực hiện đầy đủ ý tưởng mới nhất của mình thì dàn khung cơ bản ban đầu của chúng ta phải được xây dựng lại. Việc này sẽ mất ít nhất là hai năm."
"Hai năm?" Tống Dã nhìn anh ta, cười nói: "Vậy tôi phải đặt nghi vấn về năng lực của cậu làm sao có thể ngồi được ở vị trí này."
Lập trình viên chính tái xanh mặt: "Cậu…"
Anh ta không thể phản bác lại vì Tống Dã khác với Lý Ý, anh là một lập trình viên, anh không chỉ hiểu mà còn rất giỏi mảng lập trình.
Tưởng Nam Thư đã quen với việc cãi vã và đổ lỗi cho nhau trong các cuộc họp của công ty game từ lâu. Khi nghe đến điều này, cô đã cảm nhận được nhóm dự án này được chia thành hai phe. Lập trình viên chính và giám đốc điều hành của nhóm dự án ban đầu đều là những người kỳ cựu và họ không hài lòng với người lãnh đạo trực tiếp mới. Đương nhiên, phe còn lại chính là đoàn đội liên kết với Tống Dã.
"Em kể cho chị nghe." Lúc này Chu Giai Lạc kéo vạt áo của cô, nhỏ giọng nói với Tưởng Nam Thư trong lúc mọi người đang tranh cãi: "Người mặc áo khoác trắng, đeo kính gọng đen kia tên là Cao Tiểu Khôn, bốn người bên trái và cả anh ta đều là người anh Dã mang đến. Em nghe nói anh ấy vốn muốn thành lập một đoàn đội của riêng mình để mở một studio sản xuất game. Sau khi tiếp quản hạng mục này, anh ấy đã đưa toàn bộ nhóm phát triển cốt lõi đến.
Hạng mục này có thể được tiếp tục hay không phụ thuộc vào việc nhà sản xuất của chúng ta có thể thuyết phục được ông chủ hay không."
Tưởng Nam Thư nghe xong thì im lặng. Các nhà sản xuất trước đó đều đã bỏ chạy, hạng mục tiến triển quá chậm và có nguy cơ bị cắt bỏ bất cứ lúc nào. Đoàn đội phát triển của Tống Dã đã được thành lập, tại sao anh ấy lại không mở studio của riêng mình?
Tại sao muốn tiếp quản một mớ hỗn độn này?
Cô không khỏi nhìn về phía Tống Dã lần nữa.
Anh hơi cụp mắt xuống, đuôi mắt có chút thờ ơ, vẫn vô cảm lắng nghe cấp dưới nhao nhao tranh luận. Rồi như nhận ra ánh mắt của cô, anh đột nhiên quay đầu, ánh mắt họ lại bất ngờ gặp nhau.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!