Tưởng Nam Thư đẩy cửa bước vào, ba người trong phòng bệnh đồng loạt nhìn qua. Trình Gia Gia đang ngồi trên giường bệnh, nhìn cô: "Nam Thư, cậu đến rồi à?"
Tề Hoằng Vũ, người đã gặp Tưởng Nam Thư vài lần trước đó, quay đầu mỉm cười với cô: "Đã lâu không gặp."
"Gia Gia và tôi không muốn gặp anh." Tưởng Nam Thư lạnh lùng liếc anh ta, "Tôi thực sự không hiểu anh lấy đâu ra mặt mũi mà đến đây cầu xin hàn gắn? Đừng phí công nữa, Gia Gia không bao giờ quay lại với anh đâu."
Tề Hoằng Vũ nghĩ rằng đây là chuyện giữa anh ta và Trình Gia Gia, Tưởng Nam Thư dù là bạn thân cũng không nên xen vào. Anh ta đáp: "Tôi và Gia Gia đã ở bên nhau sáu, bảy năm. Trước đây là lỗi của tôi, tôi đã sớm cắt đứt với người kia rồi, tôi…"
Tưởng Nam Thư ngắt lời: "Anh biến đi."
Trình Gia Gia hét lên: "Anh cút ngay cho tôi!"
Hai người đồng thời quát lên.
Tưởng Nam Thư và Trình Gia Gia liếc nhau, mang đồ bước tới, nhìn Lý Ý đang cầm nạng: "Đánh anh ta ra ngoài đi."
Lý Ý: "…"
Cậu nhìn Tưởng Nam Thư, rồi nhìn Trình Gia Gia, cảm thấy hai người này quả đúng là bạn thân chí cốt.
"Chị dâu, chị ngồi đi."
Trong phòng bệnh chỉ có một chiếc ghế, Lý Ý nhường ghế cho Tưởng Nam Thư, tay cầm nạng đứng qua một bên, nhìn Tề Hoằng Vũ có chút khó xử. Dù sao cậu cũng chẳng thù oán gì với anh ta, thật sự không có lý do để ra tay.
Lý Ý nhìn anh ta, khuyên nhủ: "Người anh em, mau đi đi. Cô ấy đã nói không muốn quay lại với anh rồi, anh cần gì phải dây dưa như vậy."
"Anh em với anh ta làm gì?" Trình Gia Gia bất lực.
Tề Hoằng Vũ nhìn cậu: "Cậu là ai?"
Ngay khi bước vào, anh ta đã muốn hỏi. Chàng trai này trông chỉ khoảng hai mươi mấy, lại còn rất đẹp trai.
Lý Ý đáp: "Tôi là…"
"Anh ấy là bạn trai tôi." Trình Gia Gia cắt ngang lời cậu.
Lý Ý kinh ngạc quay sang nhìn cô: "Tôi thành bạn trai của chị từ khi nào vậy?"
"Từ bây giờ." Trình Gia Gia mỉm cười nhìn cậu, "Theo đuổi tôi mấy tháng nay, giờ chị đây đồng ý rồi, vui không?"
"…"
Khóe miệng Lý Ý giật giật, biết mình bị cô biến thành lá chắn. Nghĩ tới việc cô từng làm hai bài phỏng vấn độc quyền cho mình, cậu nhận lấy "kịch bản", diễn cùng cô: "Đúng, tôi là bạn trai cô ấy. Anh có thể biến đi rồi."
Tề Hoằng Vũ không tin, nhìn Trình Gia Gia: "Trông cậu ta không giống đang thích em cho lắm."
Lý Ý: "…"
Cậu liếc Trình Gia Gia, chuyện này không trách cậu được.
Trình Gia Gia mỉm cười: "Sao? Muốn tôi hôn anh ấy cho anh xem à?"
Lý Ý: "…"
Cậu quay sang nhìn cô, muốn nói lại thôi, chuyện này phải tính thêm giá rồi.
Tưởng Nam Thư đứng bên cạnh nghe mà muốn bật cười. Cô nhìn Tề Hoằng Vũ: "Còn không đi là tôi gọi bảo vệ đấy."
Tề Hoằng Vũ không còn cách nào khác, đành đặt hoa và đồ đã mua xuống cạnh giường, nhìn Trình Gia Gia: "Vậy tôi đi trước. Tiền viện phí và đồ bồi bổ tôi sẽ chuyển qua tài khoản Alipay cho em, đây là lỗi của tôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!