Chương 42: (Vô Đề)

Chẳng bao lâu, các đồng nghiệp khác lần lượt đến. Chu Giai Lạc nhìn quanh một lượt rồi quay sang hỏi Tưởng Nam Thư: "Nam Thư, qua Tết mọi người ai cũng tăng cân thấy rõ, sao chị lại gầy đi thế?"

Tưởng Nam Thư đáp: "Bị sốt rồi ho suốt mấy ngày, không ăn uống được gì cả."

Chu Giai Lạc xoa xoa bụng, thở dài than thở: "Trà chiều hôm nay chắc em không ăn đâu, phải giảm cân thôi!"

Tưởng Nam Thư liếc nhìn cô một cái, cười nói: "Thật muốn tiết kiệm tiền cho chị hả?"

Chu Giai Lạc ghé sát tai cô, hạ giọng nói nhỏ: "Em định cuối tháng tư hoặc đầu tháng năm sẽ đính hôn, không giảm cân thì lúc mặc váy cưới xấu lắm."

"Gì cơ?" Tưởng Nam Thư ngạc nhiên nhìn cô, "Nhanh vậy à? Với Phương Húc sao?"

"Vâng, hẹn hò qua mai mối thì vậy đó, điều kiện phù hợp là có thể tiến tới nhanh lắm. Bọn em cũng có cảm tình với nhau, Tết vừa rồi hai bên gia đình gặp mặt và bàn bạc xong xuôi hết rồi." Chu Giai Lạc rất thực tế, cô nói với vẻ nhẹ nhàng: "Đâu phải ai cũng vì tình yêu mới kết hôn."

Tưởng Nam Thư ho khẽ vài tiếng, dừng lại uống một ngụm nước rồi nhìn Chu Giai Lạc, mỉm cười nói: "Em nói là hai người đều có cảm tình với, vậy thì là chuyện vui rồi. Chúc mừng em nhé."

Trong nhóm chat của dự án, Tống Dã gửi tin thông báo họp thường kỳ.

Khi Tưởng Nam Thư vào phòng họp ngồi được một lúc, Tống Dã mới bước vào. Anh kéo ghế ngồi xuống vị trí chủ tọa, vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng thường ngày. Ánh mắt anh lướt qua khuôn mặt cô, hai người chạm mắt nhau rồi nhanh chóng rời đi.

Tống Dã thông báo trước về việc thay đổi nhân sự: "Tưởng Nam Thư sẽ tiếp nhận vị trí tổ trưởng nhóm vận hành. Sau này có công việc cần phối hợp, mọi người hãy liên hệ trực tiếp với cô ấy."

Ngoài ra còn có một vài nhân viên mới, mọi người chào hỏi làm quen xong mới bắt đầu họp.

Cuộc họp kết thúc, dự án lại nhanh chóng bận rộn như trước.

Những ngày trước Tết, Lộc Hiểu Vi thường xuyên xin nghỉ, lúc đó Tưởng Nam Thư cũng đã tạm thời tiếp quản công việc của tổ trưởng. Vì vậy bây giờ cô chính thức nhậm chức, mọi người đều rất vui mừng. Cô làm việc hiệu quả hơn Lộc Hiểu Vi nhiều, cách phân công nhiệm vụ cũng rõ ràng và hợp lý hơn.

Chu Giai Lạc hỏi: "Nam Thư, bảng câu hỏi tuyển chọn người chơi còn cần chỉnh sửa không?"

"Có vài câu hỏi cần sửa lại, bản hiện tại chưa đủ chính xác." Tưởng Nam Thư đưa ra một vài ý kiến, sau đó nói: "Lý Tuấn Dật, cậu hỏi bên bộ phận kế hoạch xem họ rảnh lúc nào, sắp xếp một buổi họp để chốt nội dung cụ thể cho đợt thử nghiệm này. Nhớ viết thêm vài bài hướng dẫn cho người chơi."

"Bên đó nói là sáng mai mới rảnh." Lý Tuấn Dật xác nhận lịch họp rồi mở diễn đàn trả lời thắc mắc cho người chơi. Anh hỏi thêm: "Nhóm trưởng, khi nào sẽ công bố tuyển người chơi?"

Tưởng Nam Thư vừa gõ bàn phím vừa đáp: "Sau ngày Valentine. Mấy ngày này diễn đàn toàn sự kiện Valentine của các game nổi tiếng, chúng ta không tranh nổi độ hot đâu."

Gần đến Valentine rồi, ngân sách quảng bá của dự án A rất eo hẹp, chỉ có thể duy trì hoạt động thường ngày bằng video và hình ảnh để tăng mức độ tiếp cận.

Mấy ngày liên tiếp, Tưởng Nam Thư đều phải tăng ca đến tám, chín giờ tối. Giang Dục vẫn chưa đi làm lại, ngày nào cũng chạy đi chạy lại đưa đón cô.

Ba ngày liên tục như vậy, Tống Dã nhắn tin cho cô: [Chưa chịu dọn về à?]

Tưởng Nam Thư: "…"

Câu này nghe sao giống như hai người đang sống chung vậy chứ.

Tưởng Nam Thư đáp: [Tối nay sẽ về.]

Hai ngày trước bộ phận nhân sự gọi cô đến ký nhận quà Tết từ buổi tiệc thường niên. Phần quà được gửi thẳng về nhà nên tối nay cô phải về để nhận.

Tám giờ tối, Tưởng Nam Thư ký nhận xong hàng dưới tầng thì cửa thang máy đột nhiên mở ra, cô vô thức ngẩng đầu nhìn lên. 

Người đàn ông mặc áo khoác đen, dáng người cao dài. Thấy anh, cô hơi ngẩn ra: "Hôm nay anh về sớm vậy?"

Dự án đang trong giai đoạn gấp rút, mỗi lần cô tan làm thì anh đang thảo luận sửa bug với bộ phận phát triển, hoặc đang bàn bạc phương án với bộ phận kế hoạch. Có lẽ đêm nào anh cũng tăng ca đến mười một, mười hai giờ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!