Chương 39: (Vô Đề)

Chuyện này thật sự không phải do Tống Dã làm, anh không cần thiết phải làm vậy trong buổi tiệc cuối năm. Như vậy dù có giành được giải thưởng, Tưởng Nam Thư cũng sẽ không cảm thấy vui vẻ.

Anh cởi cúc áo vest, lười biếng dựa lưng vào ghế, tay cầm ly rượu, khi nhìn vào màn hình khóe miệng hơi nhếch lên, tay còn lại đang gõ chữ.

S: [Trong lòng em, tôi thích em đến mức không có giới hạn như vậy sao?]

Tưởng Nam Thư: "…"

Chứ còn gì nữa? Đến mức "bị cắm sừng", thậm chí làm "người thứ ba" mà cũng chịu đựng được.

Tưởng Nam Thư vừa nghĩ đến chuyện này là lại tức, cô bực bội trả lời: [Tôi đi ngủ đây.]

Tống Dã: [Quà năm mới, ngày mai tôi sẽ gửi cho em.]

Tưởng Nam Thư sững người, không ngờ lại thật sự có quà. Cô im lặng, chưa biết nên trả lời thế nào thì khung chat lại hiện thêm một tin nhắn.

S: [Thật ra tối qua ăn xong, đợi mọi người về hết tôi đã định tặng em.]

Chẳng ngờ sau đó lại xảy ra nhiều chuyện như vậy. Giờ đây quan hệ giữa hai người không nóng không lạnh, Tống Dã biết Tưởng Nam Thư đang giận, thậm chí cố tình lạnh nhạt với anh. Nhưng anh không biết những chuyện năm xưa chỉ là hiểu lầm, nên không hiểu cô giận anh vì điều gì. Anh chỉ nghĩ… có lẽ bây giờ cô thật sự không thích anh nữa, hoặc có chút thiện cảm nhưng chưa đủ để muốn ở bên anh.

Thậm chí anh còn nghi ngờ, có lẽ năm xưa cô cũng không thích anh nhiều như anh nghĩ.

Tối qua, Tống Dã thức trắng đêm, người hơi mệt nhưng anh vốn dĩ rất khỏe nên nhìn không ra.

Khung chat hiện "đối phương đang nhập tin nhắn…"

Chờ mãi vẫn chưa nhận được hồi âm, cô ấy do dự như vậy sao?

Tống Dã bất lực, nhắn thêm: [Không khỏe thì nhớ ngủ sớm, ngủ ngon.]

Lúc này, chương trình trên sân khấu đã kết thúc, tiệc cuối năm sắp tàn. Trưởng phòng nhân sự cầm ly rượu đi tới, ngồi xuống cạnh Tống Dã: "Lộc Hiểu Vi của nhóm dự án các cậu chuyển sang bộ phận phát hành rồi, cậu đã có lựa chọn cho vị trí nhóm trưởng mới cho nhóm vận hành chưa, hay cần đăng tuyển?"

Hôm nay Lộc Hiểu Vi và Đỗ Hành đăng ký kết hôn, đúng ngày làm việc cuối cùng của cục dân chính.

Tống Dã nhớ lại những gì mình đã nói với Tưởng Nam Thư tối qua, lòng có chút chua xót. Anh hỏi trưởng phòng nhân sự: "Chỉ cần một người trong hai người chuyển sang bộ phận khác là được à?"

Trưởng phòng nhân sự giải thích: "Công ty có hai trường hợp tránh người thân. Một là đã kết hôn, nếu một người đã làm việc ở công ty, thì người còn lại không được ứng tuyển. Hai là chưa kết hôn, nếu trong quá trình làm việc nảy sinh tình cảm và kết hôn, thì không được cùng dự án hoặc cùng bộ phận. Hơn nữa, Lộc Hiểu Vi đang mang thai, công ty chắc chắn không thể sa thải cô ấy."

Chuyện này nếu lan truyền trên dư luận thì khá nghiêm trọng, công ty không cần mạo hiểm như vậy.

"Nhóm vận hành cần tuyển người mới," Tống Dã hờ hững cầm ly rượu nhấp một ngụm, "Về phần nhóm trưởng, đã có ứng cử viên rồi."

"Tưởng Nam Thư?"

"Ừ."

Trưởng phòng nhân sự mỉm cười: "Cô ấy đúng là phù hợp, lý lịch và kinh nghiệm đều vượt trội."

Lúc này Tưởng Nam Thư vẫn chưa biết mình đã được thăng chức. Cô nhìn tin nhắn của Tống Dã, do dự không biết từ chối món quà thế nào, đúng lúc Trình Gia Gia gọi điện tới.

Trình Gia Gia cũng bắt đầu nghỉ Tết từ tối nay, vừa nghe thấy giọng cô đã hỏi: "Cậu bị cảm hả?"

"Ừ." Giọng mũi Tưởng Nam Thư còn nặng hơn buổi chiều.

"Ban đầu còn định rủ cậu ra ngoài chơi cơ." Trình Gia Gia hỏi: "Sao đột nhiên lại bị cảm, tối qua ăn lẩu vẫn khỏe mà?"

"Cậu còn nhớ Trần Thanh Việt không?"

"Nhớ chứ, sao vậy? Anh ta đến tìm cậu à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!